Kiều Diệp vừa đi tới cửa, đã chú ý tới ba người Tống Thiếu Dương.
Đi sóng vai với Tống Thiếu Dương là một nam tử trẻ tuổi ăn mặc sang trọng. Nhìn khí chất liền biết xuất thân cao quý, dung mạo tuấn dật, cùng Thất hoàng tử có ba phần giống nhau. Hai người đều là mắt phượng, hình dáng cũng có chút giống.
Kiều Diệp suy đoán vị này chính là Ngũ hoàng tử, mà phía dưới Ngũ hoàng tử, còn đi theo một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y nhưng nhìn qua có loại cảm giác thành thật.
Người này không giống Ngũ hoàng tử, rõ ràng nhất là đôi mắt, người này là mắt hai mí không phải mắt  Phượng một mí. Dung mạo cùng khí thế lộ ra ngoài, so với Tống Thiếu Dương cùng Ngũ hoàng tử thì kém rất nhiều, lộ ra có chút bình thường. Người này ở bên cạnh hai người, cũng không phải là thân vệ. Quần áo và trang sức mặc trên người rất khiêm tốn nhưng lại không tầm thường, có thể thấy thân phận của hắn không thấp. Khí chất cũng rất nội liễm, so với hai người Tống Thiếu Dương, cảm giác tồn tại của hắn không cao như vậy.
Kiều Diệp suy đoán, vị này hẳn là Bát hoàng tử kia. Vì trước đó đã bàn luận với Lục Thiều về người này, cho nên Kiều Diệp cố ý chú ý tướng mạo và cảm giác về đối phương. Nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng đã thu hồi ánh mắt cực nhanh, mà nhìn về phía Tống Thiếu Dương, cười nhạt: “Tống công tử đã lâu không gặp!”
Tống Thiếu Dương tiến lại gần cười hỏi: “Ngươi cũng đến Lâu Ngoại Lâu dùng bữa?”
Kiều Diệp còn chưa trả lời, Giang Dực Lân đã không nhịn được liếc mắt nhìn Tống Thiếu Dương một cái: “Tống Thiếu Dương, bản thế tử một người sống sờ sờ như thế ở chỗ này, ngươi không nhìn thấy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play