Nếu đổi thành trước kia, Ôn Hương Liên khóc như vậy, Vũ Chí Hành sẽ đau lòng nhưng bây giờ chỉ cảm thấy phiền muộn không thôi.
“Đủ rồi, khóc có ích lợi gì?”
Hắn đen mặt nói: “Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Ôn Hương Liên vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hắn tức giận như vậy, vì thế kể lại một lần chuyện xảy ra ở Tiêu gia, chỉ là giấu đi chuyện tính kế kế nữ làm thiếp, chỉ nói thương lượng với Tiêu phu nhân, để hai thanh niên trẻ tuổi bị người nhìn thấy, sau đó lại đính hôn.
Mặc dù trượng phu không quá để ý đến đại nữ nhi nhưng cũng sẽ không nguyện ý để đích nữ của mình đi làm thiếp. Vợ và thiếp là hai việc khác nhau. Đích nữ làm thiếp, mặt Vũ Chí Hành cũng không còn ánh sáng.
Nghe Ôn Hương Liên nói xong, Vũ Chí Hành nhịn không được một cước đạp ngã bàn ghế trước mặt.
Sau đó, hắn ta bắt lấy bàn tay Ôn Hương Liên, đỏ mắt nhìn về phía nàng ta: “Sao ngươi lại không cẩn thận như vậy? Ngươi biết chuyện ngươi làm bây giờ đã truyền khắp kinh thành sao? Hiện tại đều truyền là ngươi đã sớm có một chân với tên hoàn khố của Tiêu gia. Trước đó thường xuyên đi Tiêu phủ, chính là vì vụng trộm yêu đương với tên hoàn khố của Tiêu gia kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play