Trước khi Lục Thiều rời khỏi thôn, sắp xếp người âm thầm bảo vệ Lục gia, còn xin Lư huyện lệnh và Kỷ Tùng Bách hỗ trợ trông chừng. Lần này lên kinh cũng không vội đi đường, đi ngang qua một nơi nào đó, cảm giác cũng không tệ lắm, Lục Thiều và Kiều Diệp sẽ dẫn người Lục gia đi du ngoạn một phen rồi mới lên đường. Cộng thêm bọn họ ngồi xe bò, cũng bởi vậy đi một tháng mới đến kinh thành.
Xe bò đến ngoài kinh thành, nhìn tường thành cao ngất nguy nga.
Kiều Diệp cảm thấy khác xa so với lúc đi du lịch trước đây. Mặt khác cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Ánh mắt Lục Thiều nhìn cửa thành với vẻ phức tạp. Đoạn thời gian ở kinh thành kia, từng chứng kiến hắn chán nản cùng huy hoàng. Hắn lại trở về rồi.
Đám người Lục lão tứ thì là mặt mũi tràn đầy kích động, bọn họ vẫn là lần đầu tiên đến kinh thành, mà đúng lúc này, hai người cưỡi ngựa từ cửa thành vọt ra. Nhìn thấy đám người Kiều Diệp ngồi trên xe bò.Vệ Phong Hoa dẫn đầu cưỡi ngựa đi tới. Đến trước mặt Kiều Diệp, bà nhanh nhẹn xoay người xuống ngựa.
Mặt mày đều là nụ cười nhìn về phía Kiều Diệp: “Tiểu Diệp tử, các ngươi rốt cuộc đã tới kinh thành.”
Kiều Diệp nhìn thấy bà cũng rất vui vẻ. Nàng xuống xe ngựa, ôm Vệ Phong Hoa một cái: “Mẹ nuôi, bọn con tới rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT