Trong lòng huynh đệ Tiêu gia nhớ thương xe đạp mới, cũng không nói thêm nữa. Để thân thị của Giang Dực Lân dẫn bọn họ đến sân nhìn, mà Giang Dực Lân thì cưỡi xe đạp, chậm rãi đi về phía Thiên Tiên Lâu.
Đường đi đến Thiên Tiên Lâu là phố Bất Dạ náo nhiệt nhất kinh thành. Tửu lâu, trà lâu, khách sạn, ngân lâu, tú lâu các loại, phân khúc hàng hóa đều là cao cấp. Còn có một số cửa hàng rất đặc biệt, ví dụ như chuyên bán hàng Tây Vực, chuyên bán những thứ cổ quái hiếm lạ ở các nơi.
Một hải ngoại lâu lớn nhất ở nơi này chuyên bán hàng hóa hải ngoại, chính là tài sản riêng trên danh nghĩa của Giang Dực Lân. Người ra vào nơi này không phú thì quý, cũng là nơi các thế gia quyền quý thích tụ tập nhất trong kinh. Có chút đồ chơi mới lạ gì đó, cơ bản đều là đến từ bên này.
Trời vẫn chưa tối nhưng người đi đường và xe ngựa trên đường phố thường rất náo nhiệt. Khi Giang Dực Lân cưỡi xe xuất hiện, một đường quả nhiên hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Người quen biết hắn, lập tức tới chào hỏi. Sau đó tò mò hỏi: “Tam ca, đây là xe gì?”
Giang Dực Lân sẽ kiên nhẫn cười giải thích: “Đây là xe đạp, có thể...”
Sau khi nghe xong, người hỏi chuyện đều ngứa ngáy muốn cưỡi thử một chút. Thân phận cao quý hoặc là quan hệ không tệ với Giang Dực Lân, sẽ đưa ra ý muốn thử xem. Những người khác cũng chỉ có thể nhìn.
Giang Dực Lân Đô đều từ chối nhã nhặn, nói xe này phải học cưỡi trước mới có thể cưỡ. Cho nên bọn họ mượn thử cũng vô dụng, ngược lại có thể mang bọn họ trải nghiệm một đoạn đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT