Lục Thiều cưỡi ngựa, ba cỗ xe ngựa đi theo phía sau. Ra ngoài du lịch mấy tháng, khiến hắn rút đi cảm giác thiếu niên, cao lên, nhìn qua dáng người cao ngất, khí chất cũng nội liễm trầm ổn ưu nhã.
Kiều Diệp đứng cách đó không xa nhìn vào, cảm giác hiện tại hắn rất giống một bài thơ miêu tả.
‘Tích thạch như ngọc, liệt tùng như thúy, lang diễm độc tuyệt, tuyệt thế vô song. Lập như chi lan ngọc thụ, cười như trăng sáng váo len.’
Tên này tương lai nếu có thể thi đậu tam giáp, cưỡi ngựa đi dạo phố, không biết sẽ mê chết bao nhiêu tiểu cô nương. 
Còn trong lòng Lục Thiều lúc này đều là Kiều Diệp. Nàng cao lên, dáng người cũng không còn gầy yếu như trước, làn da trắng nõn rất nhiều, tóc cũng không còn khô vàng, mà là vừa đen vừa sáng. Nàng lười biếng tựa vào cạnh cửa nhà xưởng, mặt mày mỉm cười nhìn mình, mang theo loại cảm giác tươi đẹp linh động. Khiến trong lòng hắn sinh ra loại vui mừng không nói ra được.
Lục Thiều trở về, mọi người trong thôn đều tới xem. Cả đám đều tán thưởng hắn càng ngày càng có khí độ, giống như là quý nhân.
Đến cửa phân xưởng, Lục Thiều xuống ngựa. Đuôi lông mày hắn nhuộm lên một tầng ý cười nồng đậm nhìn Kiều Diệp, giọng nói mang theo ý tình cảm: “Nương tử!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play