Kiều Diệp gọi người của Lục gia tới nghe một lần, cũng không phải để bọn họ cảm thán, mà là muốn tiêm cho bọn họ một mũi dự phòng.
Quả nhiên, nghe được lời này của nàng, sắc mặt mấy người mấy phòng đều thay đổi. Đồng thời nghĩ đến một vấn đề. Tiền của Ngũ phòng trong huyện thành đều bị lừa, ngay cả nhà cũng bị thế chấp ra ngoài. Nếu không bỏ ra nổi tiền trả người ta, liền sẽ bị đuổi ra ngoài. Vậy sau ngũ phòng ở đâu? Ăn cái gì? Không chừng sẽ lại nhớ tới bọn họ.
Lục đại tẩu nhịn không được phỉ nhổ nói: “Lúc có chuyện tốt thì không nghĩ ra chúng ta, gặp xúi quẩy thì có thể nghĩ đến chúng ta, thật sự là xui xẻo.”
Lục tứ tẩu nói: “Với tính tình của lão Ngũ và hồ ly tinh kia, sợ là sẽ đến tìm nương và chúng ta vay tiền.” Không phải vạn bất đắc dĩ, hai vợ chồng ngũ phòng sẽ không muốn rời khỏi huyện thành.
Lục nhị tẩu khoát khoát tay: “Không có tiền, phòng này của chúng ta cũng không có tiền cho bọn họ mượn. Cho một nhà lão Ngũ mượn tiền, đây không phải là giống như bánh bao thịt đánh chó, có đi không có về sao.”
Trước kia bọn họ đã ăn nhiều thiệt thòi như vậy, làm sao có thể mắc lừa nữa. Nàng không có hả hê mắng đáng đời đã không tệ rồi, muốn để bọn họ giúp một phen, không có cửa đâu.
Từ sau khi Lục Tam tẩu nhận đứa con trai là Lục Thiều, cũng có tự tin nói chuyện. Nàng nói: “Lúc có chuyện tốt, lão Ngũ chỉ nghĩ đến Úc gia, cho nên nếu xảy ra chuyện này thì vẫn nên đi tìm Úc gia đi. Hơn nữa, vốn dĩ cũng là do Úc gia làm hại. Tam phòng chúng ta cũng không có tiền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT