Cố Gia Niên nghe xong lời của Hạ Quý Đồng mà trái tim thắt lại. Thảo nào hôm nay tâm trạng của Trì Yến lại tệ như vậy.
Cô nhớ bà ngoại từng nói, sau khi từ Vân Mạch về Trú Sơn vào năm mười tuổi thì Trì Yến luôn sống cùng ông nội.
Cô hỏi tiếp: “Bởi vì ông nội anh ấy qua đời nên mới chuyển đến Vân Mạch ạ?”
Hạ Quý Đồng ngập ngừng, lập lờ nước đôi nói: “… Có lẽ vậy. Năm ngoái sau khi lo liệu tang lễ xong nó liền nói muốn chuyển đến thôn Vân Mạch. Biệt thự này là ông nội nó để lại.”
Vừa nói anh ta vừa liếc lên tầng hai, cúi người thì thầm vào tai cô, “Dù sao em cũng đừng nói chuyện này ở trước mặt nó mà cứ làm như không biết gì hết nhé. Nó xấu tính lắm, ghét nhất là người khác hỏi mấy chuyện phiền lòng kia.”
Cố Gia Niên gật gật đầu, tính hỏi: “Vậy anh ấy…”
Thì nhác mắt nhìn thấy Trì Yến đang đi xuống.
Cô lập tức ngậm miệng, nuốt nửa câu chưa thốt ra xuống, biểu cảm gượng gạo đến mức khiến người khác khó quên.
Quả nhiên Trì Yến đã nhìn thấy, nhíu mày hỏi bọn họ: “Nói cái gì đó?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT