Trần Tích nghĩ nghĩ, nói: “Thành phố Trú Sơn có rất nhiều trường cấp ba, Trung học số 1, số 5, số 12… ngoài ra còn có Ngoại ngữ Trú Sơn, Hi Hòa, vv…” Nói xong, cậu ngại ngùng sờ sờ gáy: “Trong đó tốt nhất là trường Ngoại ngữ với Hi Hòa nhưng em thi không đậu vì điểm chuẩn quá cao.”
Cố Gia Niên lặng lẽ ghi nhớ mấy cái tên cậu nói, cười an ủi cậu: “Có thể từ Vân Mạch đến Trú Sơn học, em đã rất tuyệt rồi.”
Trần Tỏa lại không mấy hứng thú với những chuyện này, năm nay cậu mới học lớp 7 nên còn lâu mới lên cấp ba.
Ít nhất thì ở Vân Mạch là như vậy.
Nhưng ở Bắc Lâm thì là chuyện khác.
Lúc Cố Gia Niên học lớp 7, bố mẹ liền bắt đầu lo lắng cô nên học trường cấp ba nào, xem danh sách các trường nổi tiếng và xếp hạng kỳ thi rồi đập nồi bán sắt mua một căn nhà vừa cũ vừa đắt gần trường học. Kết quả sau đó chế độ chia học theo tuyến bị xóa bỏ, căn nhà rớt nửa giá.
Trần Tỏa cười hỏi cô: “Chị họ, bình thường ở Bắc Lâm chị làm gì ạ?”
Cố Gia Niên nghĩ nghĩ: “Bình thường đều đi học.”
“Ngoài giờ học thì sao ạ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play