Hôm sau, sau khi ăn xong bữa sáng Trì Yến lái xe chở Cố Gia Niên về Vân Mạch.
Vì còn sớm nên không bị tắt đường, lúc qua trạm thu phí cũng không cần phải xếp hàng.
Cố Gia Niên ngồi trên ghế phụ, đảo mắt nhìn người đang tập trung lái xe.
Anh đã cạo râu và trong mắt không còn vẻ mệt mỏi của tối qua.
Xem ra tối qua anh ngủ rất ngon, Cố Gia Niên thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không kiềm được ngáp một cái.
Tối qua nói đến bút danh của anh thì vô tình dính dấp tới ngọn ngành bị thời gian chôn vùi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT