Nàng Dâu Mạnh Mẽ Nhà Nông

Chương 88


1 tháng

trướctiếp

Chu thị có năng lực này, lời nói mắng chửi làm tổn thương người khác có thể nói rất lâu đều không bị trùng lặp.

Nghe thấy Chu thị gào khóc như vậy, Trương thị làm sao có thể thể ngồi yên, mau chóng chạy ra khỏi bếp. Vừa mở cánh cửa bếp cỡ lòng bàn tay ra, mùi thịt lại càng nồng đậm hơn, Chu thị đang khóc lập tức dừng lại, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt rồi tiếp tục gào khóc.

Người càng tụ tập càng nhiều, Trương thị định mở miệng giải thích chút gì đó, nhưng mỗi khi nàng bắt đầu nói thì lại bị Chu thị cắt ngang.

Nhìn thấy những người xung quanh liến thoắng bàn tán xôn xao, Trương thị vốn đã ăn nói nhỏ nhẹ càng không có cách nào giải thích, chỉ có thể lo lắng đứng nhìn. Nàng tiến lên đỡ Chu thị dậy, nhưng đừng thấy Chu thị gầy yếu nhỏ bé, sức lực lại rất lớn, chỉ trong vài giây đã gạt Trương thị ra, không cho Trương thị lại gần.

Cố Đại Hà ở trong nhà nghe thấy tiếng Chu thị gào khóc, còn tưởng là ở nhà đã xảy ra chuyện gì đó.

Tứ Nha vốn cũng ở trên giường trông Cố Đại Hà, nghe thấy tiếng Chu thị thì 'vèo' nhảy xuống giường đất, ỷ vào vóc dáng nhỏ bé trộm chạy ra ngoài, đoán chừng là đi tìm người.

Cố Đại Hà ở trong phòng nghe cảm thấy có gì đó không đúng, tại sao nương lại bắt đầu chửi bới người? Mấy ngày nay không phải đều sống yên ổn sao? Trương thị bận rộn với công việc ngoài đồng cũng không rảnh qua đó, khó khăn lắm mới nấu thịt nghe nói là Đại Nha bảo Tam Nha mang về. Sáng sớm Trương thị cũng đã nói với hắn rồi, Đại Nha đã làm rất nhiều việc cho trong nhà, mặc dù miếng thịt này do Đại Nha mang đến, nhưng ở nhà không có gì khác nên chỉ có thể nấu thịt mời hai vợ chồng Đại Nha sang ăn bữa cơm.

Không phải chỉ ăn một bữa thịt thôi sao? Sao nương lại có thể nói như vậy ?

Cố Đại Hà chống gậy ngồi trên giường, định đi ra ngoài xem tình hình nhưng lại do dự, trong lòng hơi sợ hãi tình huống này. Nếu trước đây Chu thị gây rối như vậy, Cố Đại Hà nhất định thuận theo Chu thị. Nhưng bây giờ chuyện này không thể thuận theo được nữa, trước không nói đến chuyện Tam Nha đã đi mời Đại Nha về ăn cơm, nếu bây giờ đưa thịt cho Chu thị thì về sau có thể yên ổn sao? Cố Đại Hà đều hơi nghi ngờ.

Cố Đại Hà không đi ra ngoài, chỉ có mình Trương thị ở bên ngoài ứng phó, nàng cuống đến sắp chảy nước mắt.

Chu thị thấy cũng vừa đủ, trở mình bò dậy từ dưới đất, xông thẳng vào phòng bếp, căn bếp nhỏ nhìn thoáng qua là có thể thấy rõ, trong đó có thứ gì tất nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt của Chu thị.

Vừa nhìn, mắt Chu thị đã đỏ hoe, lại bắt đầu gào khóc: "Thứ lòng dạ ác độc này, có tiền mua gạo ngon, mì ngon để ăn, trong vại còn ướp một vại thịt, cũng không có nhớ tới bà già còn đang đói bụng này! Mọi người mau tới xem đi, đây là nhi tử tốt hiếu thuận của ta, hắn không quan tâm tới sống chết của bà già này nữa rồi."

Trong bếp hơi tối, lửa trong bếp không mạnh lắm, mọi người chỉ nhìn thấy một cái vại bị mở nắp ở góc, bên trong hình như là thịt, nghe thấy tiếng Chu thị gào lên thì nhận định đó là thịt. Trên chiếc kệ gỗ cũ có hai túi lương thực lớn, mỗi tay Chu thị cầm lấy một nắm, để cho mọi người thấy rõ đó là gạo ngon, mì ngon.

Trong nồi cũng đang hầm thịt, vừa mở nồi ra không bao lâu, đang tỏa ra mùi thơm nồng nặc.

Lúc đầu mọi người đều cho rằng Chu thị đang làm loạn, dù sao mọi người đều rõ ràng bao năm qua Cố Đại Hà là người như thế nào, nhưng có rất nhiều thứ được tìm thấy trong căn bếp nhỏ như lòng bàn tay, trong lòng mọi người cũng bắt đầu dấy lên nghi ngờ.

Không phải nói Cố Đại Hà hiếu thảo sao? Tại sao đứa con lại hiếu thảo như vậy lại có thể ăn một mình mà không gửi cho mẹ ruột mình một ít?

Không phải Cố Đại Hà chẳng khác gì trắng tay sao? Lấy đâu ra bạc để mua những thứ như này?

Một số người không quan tâm đến những gì đã xảy ra trong quá khứ, nhưng bây giờ tin tưởng những gì nhìn thấy, trong lòng tin rằng một người mẹ sẽ không thực sự làm khó con mình, trừ khi đứa con này thật sự bất hiếu, hình như trước mắt là trường hợp như vậy.

Những người biết chuyện đều nói đỡ cho Cố Đại Hà, nói những thứ này là do đại khuê nữ của Cố Đại Hà gửi đến, đại khuê nữ người ta thấy cha ruột mình ra ở riêng không có lấy một chút lương thực nào, nên đã đích thân bỏ bạc ra mua về. Mà Chu thị này rõ ràng thấy Cố Đại Hà sau khi ra ở riêng lại có thể sống tốt nên không chịu được, đang nghĩ cách gây sự.

Nhưng cũng có người cho rằng dù có như vậy thì cũng phải gửi một ít thịt này về thì mới có lý chứ.

Mọi người mạnh ai nấy nói, không hoàn toàn có ý thiên vị Cố Đại Hà, cũng không ai ra vẻ đứng về phía Chu thị. Mọi người đều đang chờ xem một màn này sẽ kết thúc như thế nào, dù sao ai cũng cho rằng Chu thị sẽ không gây rối một cách vô ích như vậy, chắc chắn phải có được lợi ích mới dừng lại.

Nhưng Cố Đại Hà vẫn không đi ra, Trương thị thì ngơ ngác đứng ở đó, cũng không giải thích.

Lúc này Tam Nha đang ở nhà Cố Phán Nhi cho lợn ăn, ba con lợn còn lại đều được Tam Nha nhận nuôi, nhưng vì bây giờ ở nhà không có chỗ nuôi lợn nên tạm thời để ở nhà Cố Phán Nhi nuôi, đợi đến khi chuyển nhà làm được chuồng lợn mới bắt về nuôi. Cố Phán Nhi lười quan tâm chuyện này, Cố Thanh cũng không có ý kiến gì, dù sao hắn cũng không muốn cho lợn ăn nữa.

Tư Nha vội vàng chạy vào, vội vàng hét lớn: "Tam tỷ, bà nội đang gây rối ở nhà chúng ta!"

Tam Nha nghe xong sửng sốt, sống được mấy ngày nhàn nhã, đều sắp quên mất mình còn có bà nội ruột, hồi lâu sau mới hoàn hồn: "Bà đến nhà chúng ta ầm ĩ cái gì?"

Tư Nha nói: "Nương đang nấu thịt, không biết làm sao bà nội lại biết được nữa."

Tam Nha nhớ tới khi bản thân vừa mới đi cắt rau cho lợn về đã nhìn thấy Cố Lai Tài đang lén lút trước cửa nhà mình, sau khi hắn bị mình dùng dao dọa bỏ chạy không biết trong miệng còn đang lẩm bẩm cái gì. Lúc đó không biết, nhưng bây giờ nghĩ lại, nàng đoán việc bà nội đến nhà mình làm ầm ĩ có liên quan đến Cố Lai Tài, không thể không cảm thấy tức giận, nếu biết rõ sớm hơn thì đã đánh đồ khốn đó một trận.

"Tỷ và muội cùng trở về xem." Tam Nha đặt gáo múc cám lợn xuống, đổ hết cám lợn còn lại vào, cũng không có thời gian để thiên vị cho lợn con nữa, chắc phải đợi hai con lợn lớn hơn ăn xong nó mới có thể được ăn.

Tứ Nha ngơ ngác hỏi: "Không nói cho đại tỷ sao?"

Tam Nha dừng lại một chút, sau đó kéo Tứ Nha chạy về nhà, trong miệng vẫn nói: "Chúng ta không thể việc gì cũng nhờ đại tỷ được, đại tỷ đã gả cho người rồi, làm sao có thể giúp chúng ta mọi việc được? Hơn nữa, đại tỷ đã giúp chúng ta đủ nhiều rồi, chúng ta không thể tiếp tục gây phiền toái cho đại tỷ, để cho đại tỷ vừa nhìn thấy chúng ta là cảm thấy khó chịu."

Tứ Nha cái hiểu cái không gật đầu, không hỏi thêm nữa mà ngoan ngoãn đi theo sau Tam Nha.

Có một đám đông chặn ở cửa nhà, Tam Nha khó khăn lắm mới kéo Tứ Nha chen vào được, vừa chen vào đã nghe thấy Chu thị chỉ vào mũi Trương thi mắng là đồ vô ơn độc ác ăn mảnh gì gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của Tam Nha lập tức tối sầm lại, lao tới chặn mặt trước mặt Trương thị, hét lớn lên.

"Lòng dạ của bà nội không ác độc, nửa đêm nửa hôm đuổi nhà chúng cháu ra ngoài, còn khóa chặt bếp và hầm, nhà chúng cháu không lấy được một chút lương thực nào. Theo cháu thấy thì hôm nay bà nội đến nhà cháu để xem mấy người nhà cháu đã chết đói chưa phải không? Nhưng không ngờ trong mấy người nhà cháu lại còn sống khỏe mạnh, trong lòng bà nội chắc vô cùng thất vọng!"

Chu thị thấy Tam Nha làm hỏng chuyện, đảo mắt, lại ngồi bệt mông xuống đất, vỗ chân khóc lớn: "Ôi trời ơi, đứa lớn không có lương tâm, đứa nhỏ cũng chẳng ra gì..."

Chẳng phải chỉ là so xem giọng của ai to hơn, giọng của ai trong trẻo hơn thôi sao?

Tam Nha cũng lớn tiếng hét lên: "Sao lòng bà nội lại ác độc như vậy? Bà nhặt cha cháu về nuôi đúng không? Bằng không sao bà không chịu nổi cha cháu sống tốt vậy? Mọi người nói xem, bây giờ lương thực nhà chúng cháu nhìn như rất nhiều, nhưng chỗ lương thực này nhà chúng cháu phải ăn đến vụ thu hoạch! Hơn nữa chỗ lương thực này không phải nhà chúng cháu mua mà là do đại tỷ của cháu bóp mồm bóp miệng cắn răng đưa đến đó. Mọi người nhìn cái vại có không ít thịt, nhưng đó cũng không phải thịt ngon! Mọi người nhìn kỹ đi, đó toàn là nội tạng lợn. Chân của cha cháu còn bị thương, cần phải bồi bổ thân thể, nhưng nhà chúng cháu lấy đâu ra tiền để mua thịt ngon, cái này là cháu mặt dày xin đại tỷ đó..."

Tam Nha đang nói bên này, bên kia Chu thị cũng đang gào khóc, nhưng mọi người đã nghe tiếng Chu thị khóc rất lâu, mặc dù giọng Chu thị lớn hơn nhưng mọi người đều tương đối nghiêm túc nghe Tam Nha gào lên, sau khi nghe rõ lời nói của Tam Nha, có người tiến tới nhìn vại thịt, lập tức rõ ràng.

"Thật sự là nội tạng lợn, cả vại đều thế!"

"Làm còn rất gọn gàng, nội tạng lợn được rửa thật sạch sẽ, khó trách không ngửi thấy mùi."

"Vừa rồi Chu thị khóc lâu như vậy, không thể nào không biết đó là nội tạng lợn đúng không?"...

Chu thị vốn đang chiếm thế thượng phong bỗng nhiên bị áp đảo xuống, trong lòng Chu thị âm thầm oán hận, suýt nữa không nhịn được định lao vào đánh Tam Nha. Tầm mắt lơ đãng liếc nhìn nồi thịt vẫn đang nấu, Chu thị đảo mắt, trong lòng lại nghĩ ra một kế: "Các ngươi đều nhìn đó là nội tạng lớn, nhưng nồi thịt này chắc phải nặng khoảng hai đến hai ký rưỡi, khi chúng ta đón Tết cũng không dùng nhiều như vậy, nhìn thoáng qua là có thể nhìn ra bọn chúng sống rất tốt, sẵn sàng bỏ tiền ra ăn thịt!"

Lời này nói cũng đúng, mọi người nghe xong đều gật đầu, cho rằng những gì Chu thị nói có lý.

Tam Nha lại thở dài một hơi: "Bà nội sẽ không phải không biết tình huống nhà cháu chứ? Một mình nương cháu ra đồng cuốc ruộng thì không biết bao giờ mới cuốc xong, đại tỷ của cháu không chịu nổi nữa nên cầu xin người khác để thuê ngựa giúp nhà chúng cháu cày xong ruộng, bây giờ chỉ đợi lúa giống ngâm xong có thể trực tiếp gieo trồng. Nương cháu muốn mời tỷ và tỷ phu cháu đến nhà dùng bữa nhưng trong nhà lại không có một đồng nào, chẳng lẽ lại mời hai người họ đến ăn rau xanh sao?"

"Thịt này còn do đại tỷ cháu gửi đến, nói nấu một miếng để ăn cơm. Hai cân rưỡi thịt này nhìn thì nhiều nhưng mọi người cũng biết đại tỷ của cháu làm rất khỏe, làm khỏe thì ăn cũng khỏe, tỷ phu cháu thấy đau lòng cho đại tỷ cháu, nếu đại tỷ ăn không no thì có thể sẽ không vui, nương cháu mới cắn răng nấu hết lên."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp