Nàng Dâu Mạnh Mẽ Nhà Nông

Chương 75


1 tháng

trướctiếp

"Chuyện ruộng cứ quyết như vậy đi!" Ông lão quyết định, sau đó nói tiếp: "Đồ đạc trong phòng các ngươi thuộc về các ngươi, công cụ trước kia các ngươi dùng quen gì cũng để cho các ngươi lấy đi, bát đũa gì đó đếm chút, mỗi người một bộ, còn có gia súc nuôi trong nhà..." Vài lời này ông cụ nói hơi loạn, nói như líu cả lưỡi, không khỏi nhìn Chu thị.

Chu thị ngước mắt lên nói: "Mấy thứ trước cứ theo lời ông nói, về phần gia súc, trong nhà cũng chẳng dư được mấy con gà, nên không chia cho các ngươi. Ba con lợn kia phải bán để trợ cấp gia dụng, đợi đến Tết cùng nhau ăn bữa giết lợn là được, sau khi phân xong qua đây lấy chút trứng gà là được."

Không chia tiền bán ba con lợn? Trưởng thôn khinh bỉ, nhưng trên mặt không hiện.

Cố Đại Hà gật đầu không hề có ý kiến, mấy người huynh đệ khác cũng không có gì để nói. Có lẽ vài người Cố Đại Giang đang thầm mắng hắn ngu ngốc! Còn Cố Đại Hải tuy rằng định mở miệng khuyên gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng, dù sao thì những lời Chu thị nói cũng là sự thật. Mà Cố Đại Hồ thì việc không liên quan đến mình, ngồi ở bên cạnh chợp mắt.

Kết quả nhà này cứ phân ra như vậy, trừ bỏ giữa chừng Chu thị thường nhảy ra quấy rối một chút thì coi như phân tương đối thuận lợi. Chính là sau đó nói đến chuyện tiền bạc thì Chu thị lại giở quẻ. Nguyên nhân là Chu thị lấy thái độ vô cùng cứng rắn cho rằng Cố Đại Hà đã muốn phân ra, vậy không thể ở lại trong nhà này, cần phải chuyển ra ngay.

Nhưng nhà Toàn Phúc chỉ có một căn nhà này, vốn không có thừa phòng cho vài miệng nhà Cố Đại Hà an cư, để người ta ra ở riêng cũng không thể ở trên đường đúng không? Nhưng Chu thị không quan tâm, kêu mấy người Cố Đại Hà lập tức chuyển ra, còn phải chuyển ngay trong hôm nay.

Ông cụ cũng lười nói Chu thị, bảo Chu thị lấy ra năm lượng bạc, đưa cho Cố Đại Hà tìm một nơi xây tạm một căn nhà để ở trước.

Nhắc đến bạc giống như muốn lấy mạng Chu thị, một đồng cũng chẳng muốn đưa.

Không muốn bỏ bạc ra cũng không cho người ta ở lại, thời tiết mùa xuân vẫn còn lạnh, chẳng phải là muốn ép người ta đến đường chết sao? Ông cụ phát cáu, tát Chu thị một cái ngay trước mặt trưởng thôn, ra lệnh cho bà già đi lấy bạc.

Chu thị vẫn cứng đầu không muốn lấy bạc, nhưng nhìn thấy tay của ông cụ lại giơ lên, mới rụt cổ lại đi lấy. Nhưng không lấy năm lượng bạc như ông cụ nói mà chỉ có hai lượng, hơn nữa còn tỏ vẻ lợn chết không sợ nước nóng, cứng đầu cứng cổ nói: "Chỉ hai lượng bạc, nhiều hơn nữa không có đâu!"

Ông cụ biết tính khí của Chu thị, biết đây đã là giới hạn của bà già, chỉ đành thở dài giao hai lượng bạc cho Cố Đại Hà: "Ra ngoài sống cũng tốt, đỡ phải ngày nào cũng chịu đựng tính khí của bà già chết tiệt này."

Cố Đại Hà nhận hai lượng bạc, chỉ cảm thấy vô cùng nặng nề, vô thức rưng rưng lệ.

Nhà phân đến đây coi như triệt để phân xong, tiếp theo là viết giấy tờ, ấn dấu vân tay vào! Có điều giấy tờ đã viết xong, chỉ cần ấn vân tay nữa là xong việc, thì lại xảy ra chuyện.

Trần thị đẩy cửa vào, hét lên: "Không được phân, không được phân, bây giờ tuyệt đối không được phân!"

Cố Đại Giang thấy thế liền nhanh chóng kéo Trần thị lại nói nhỏ: "Bà lại bày trò gì đấy, không phải đã sớm nói để cho lão tam phân ra, chẳng dễ gì mới phân xong bà lại lộn xộn gì đấy?"

"Đó là ông không biết!" Trần thị hét toáng lên, có điều sau khi hét xong lại nhận ra mình hơi thất thố, lập tức bụm miệng lại, sau khi ghé sát vào tai Cố Đại Giang mới buông ra, dáng vẻ lén lút nói: "Vậy là ông không biết, tối hôm qua một mình Đại Nha ngốc kia giết mười bảy con lợn rừng, còn bắt bảy tám chục lợn rừng con đem về nữa! Theo lý trong này kiểu gì cũng có phần của ta, nhưng nếu như bây giờ phân mấy người lão tam ra, đâu còn phần của ta nữa."

"Cái gì?" Cố Đại Giang kinh ngạc kêu lên.

Trần thị giật mình, dùng sức vỗ vào người Cố Đại Giang: "Ông đừng nói to như vậy, ổn định lão tam trước, đừng để hắn dễ dàng phân ra như thế, ít nhất phải kiếm được chút chỗ tốt đã rồi mới có thể phân ra."

Cố Đại Giang do dự: "Nếu như không phân ra, về sau lão tam phục hồi tinh thần lại không chịu phân nữa thì làm sao?" Cố Đại Giang nói cho Trần thị biết nội dung phân gia, nói đến hai lượng bạc, sắc mặt của Trần thị rất khó coi, giống như cầm lấy bạc của nàng vậy.

"Theo ta thấy, lão tam đang ước gì nhanh phân ra, làm gì có chuyện không chịu." Trần thị nói vậy nhưng trong lòng không chắc chắn lắm, không khỏi tìm con dâu Hồ thị nhỏ giọng thương lượng một chút. Tuy rằng Hồ thị vẫn luôn không lên tiếng, nhưng vừa nghe Trần thị nói Cố Phán Nhi bắt được không ít lợn rừng về, cũng lập tức nảy sinh ý hay, cho rằng nhà này không vội phân.

Nhưng chuyện này nói với nàng vô dụng, phải nói với Chu thị mới được, vì thế đề nghị Trần thị đi tìm Chu thị nói chuyện.

Trần thị nghe xong mắt sáng lên, lập tức chuyển hướng sang Chu thị: "Nương còn không biết rõ, trong lòng lão tam còn giấu chuyện tốt không chịu nói đấy. Có lẽ đã sớm muốn phân ra, phải biết rằng một khi phân xong hắn sẽ nhận được rất nhiều lợi ích từ Đại Nha ngốc. Nương có biết không, Đại Nha ngốc giết được không ít lợn rừng..." Trần thị thêm mắm thêm muối nói bên tai Chu thị, nói đến Chu thị càng nghe càng tức giận, không tự chủ bắt đầu hoài nghi.

"Đúng, nhà này chưa thể phân, ít nhất không thể phân như vậy!" Chu thị mở miệng.

Trưởng thôn nhìn thấy Trần thị trở về đã có cảm giác xấu, quả nhiên đại phòng kéo theo Chu thị đổi ý. Trưởng thôn đành phải nhìn về phía ông cụ, xem ông cụ nghĩ như thế nào.

Ông cụ hoàn toàn nổi điên: "Chuyện này xong chưa?"

Trần thị chìa tay đẩy Cố Đại Giang, tỏ ý ra hiệu hắn lấy đi số bạc Cố Đại Hà đang nắm chặt trong tay, Cố Đại Giang đảo tròng mắt, cười híp mắt bước tới giữ chặt tay Cố Đại Hà, sau đó móc hai lượng bạc đó lấy ra: "Lão tam này, nhà này tạm không phân nữa, bạc để ở chỗ đại ca trước!"

Bạc vừa cướp đến tay, Chu thị bổ nhào qua: "Để gì mà để, đây là bạc lấy ra từ công trung, tất nhiên phải về lại công trung."

Bạc tới tay Cố Đại Giang còn chưa cầm nóng, lại quay về trong tay của Chu thị.

Trần thị tiếc nuối nhìn Chu thị giấu bạc vào trong ngực, không khỏi trừng mắt nhìn Cố Đại Giang, ngươi nói ngươi cầm bạc thì cầm bạc đi, lên tiếng làm gì, nếu như không lên tiếng thì chưa chắc lão thái thái đã phát hiện ra.

Ông cụ tức đến mức ngã ngửa ra, vỗ mạnh lên bàn chỉ vào mấy người tức giận hồi lâu không thốt được ra lời nào.

Cố Đại Hải vội vàng chạy qua vỗ lưng ông cụ để ông cụ hòa hoãn lại, đừng tức giận ra bệnh gì: "Cha bình tĩnh một chút, tức giận như vậy không đáng đâu, trước hết nghe nương nói sao đã." Trong đầu Cố Đại Hải cũng đang suy ngẫm khả năng nương với đại phòng biết được chuyện Cố Phán Nhi đã bắt được một đàn lợn rừng vào tối qua, nhưng đoán chừng không biết rằng chỉ một mình Cố Phán Nhi bắt được, cho nên chuyện này vẫn có chỗ để thương lượng.

Dần dần, cơn tức của ông cụ cũng dịu đi, trừng mắt về phía Chu thị há mồm mắng: "Bà già chết tiệt này bà lại nghĩ ra chủ ý xấu xa gì nữa? Không phải lúc mới làm giấy tờ đã nói rõ rồi sao? Đến lúc ký tên thì bà lại không đáp ứng? Sao thế, đây là không nỡ để lão tam phân ra ngoài sao? Nếu không nỡ thì về sau cái nhà này không cần phải phân nữa."

Chu thị nghe vậy lập tức nói: "Vậy sao được?"

Ông cụ tức cười nói: "Thế thì thế nào mới được?"

Chu thị khẽ mở miệng, lại cũng không biết phải nói gì mới tốt, tự bản thân nàng cũng không hiểu rõ tình hình này, nàng chỉ tin tối đa một nửa những điều từ trong miệng Trần thị nói ra, tin tức này vẫn là phải tự mình đi nghe ngóng mới được. Nếu như Đại Nha ngốc đó thực sự đã bắt được nhiều lợn rừng về như thế, kiểu gì cũng phải mang mấy con về, lợn con cũng phải lấy một nửa, cho dù không nuôi được thì vẫn có thể đem đi bán lấy tiền.

Lão tam này quả nhiên chẳng phải thứ tốt lành gì, tối hôm đã biết chuyện này rồi mà còn che giấu không nói.

Nói cho cùng có lẽ hai vợ chồng lão nhị biết rõ chuyện này hơn, có lẽ hai phòng này sớm đã thương lượng xong rồi giấu giếm bà già này. Đều là đồ chui ra từ trong bụng bà còn dám làm phản hay sao?

"Dù sao thì bây giờ không phân!" Tròng mắt Chu thị khẽ chuyển: "Hôm nay ngoại lệ ăn ba bữa cơm, đợi tới lúc ăn bữa trưa lại xem, nếu như không được thì lại chờ đến bữa tối, dù sao hôm nay phân là được."

Ông cụ đen mặt: "Sáng với tối thì có gì khác nhau?"

Miệng Chu thị lầm bầm: "Khác biệt lắm ấy chứ."

Trong lòng ông cụ không vui khi phân gia, nhưng nếu như vẫn phải phân thì không bằng phân luôn bây giờ, tránh cho trong lòng luôn nghĩ đến, huống hồ ông cụ cảm thấy quyền uy làm chủ nhà của mình bị Chu thị với con dâu lớn thách thức, đây không chỉ là chuyện mất mặt mũi mà cứ như bị vả cho vào mặt trước mặt người ngoài.

Nếu thật sự bỏ qua như vậy, sau này biết để mặt mũi ở đâu.

"Lão tam, ngươi nghĩ thế nào? Ý của nương ngươi là phòng ngươi vẫn phải phân ra, nhưng phải đợi đến buổi trưa hoặc bữa tối." Ông cụ hy vọng nhất chính là Cố Đại Hà suy nghĩ cho thật kỹ, đừng nghĩ đến việc phân ra ngoài ở riêng, trong nhà vẫn còn năm người, hai nha đầu sớm muộn cũng phải gả đi. Chỉ còn lại ba người, người thì què, người thì như cái siêu sắc thuốc, cuộc sống sau này phải làm sao đây?

Cố Đại Hà cũng không có chủ ý, bình thường hắn nghe lời Chu thị nhất, nhưng phen này hắn cũng nghe ra chỗ không đúng, huống hồ đại ca với đại tẩu mày qua mi lại cũng không biết đang có ý tưởng gì, Cố Đại Hà nào dám kéo dài thời gian đến trưa hoặc tối mới phân.

Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Cố Đại Hà trước nay chẳng có bao nhiêu chủ kiến lại không biết nói thế nào, hoàn toàn lúng túng.

"Chậm trễ thì sinh biến!" Cố Đại Hải nhích lại gần nhỏ giọng nhắc nhở Cố Đại Hà một câu, lo lắng người khác nghe thấy nên giọng nói càng thấp hơn."Mấy người nương khéo biết nhà Đại Nha có lợn rừng, trong lòng chắc cũng muốn được chia lợi ích, nếu như đệ đồng ý, có lẽ hôm nay không phân được, hơn nữa còn gây thêm phiền phức cho Đại Nha."

Cố Đại Hà đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó mới bừng tỉnh hiểu ra, có thể nói hắn đã thất vọng đến cực điểm với Chu thị, mới vừa rồi hắn còn có chút mộng tưởng xa vời rằng Chu thị luyến tiếc hắn, cho nên mới kéo dài thời gian phân gia. Ai nào ngờ lại có ý tưởng này, Đại Nha vốn chẳng thân thiết gì với mình là người làm cha nương, nếu thực sự để Chu thị sang nhà bên làm ầm ĩ thì Đại Nha chắc sẽ rất hận hắn với Trương thị lắm!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp