Nàng Dâu Mạnh Mẽ Nhà Nông

Chương 43


1 tháng

trướctiếp

Hôm nay luồng khí âm hàn này đi ra quấy phá, dường như chính là thời cơ thanh trừ tốt. Cố Phán Nhi lập tức nhổ cỏ non trong miệng ra, lao tới phía sau Cố Thanh, trong mắt không phải lo lắng mà là hưng phấn.

Đúng, là hưng phấn!

Trong lúc Cố Thanh khó chịu, nhìn thấy Cố Phán Nhi thì trong long vui vẻ. Ai biết đập vào mắt là nét mặt hưng phấn như thế, kể cả nhìn kỹ thế nào đi nữa cũng không phải lo lắng mà là hưng phấn, ngay lập tức Cố Thanh tức đến hôn mê bất tỉnh. Người phụ nữ điên không có lương tâm này, nhìn hắn sắp chết lại vui vẻ? Chỉ cần vừa nghĩ tới sau khi mình chết người phụ nữ điên này sẽ tái giá, còn nương lại lẻ loi một mình, Cố Thanh cảm thấy đủ loại cảm xúc căm phẫn, giận dữ, không cam lòng.

"Hôn mê rồi?" Cố Phán Nhi ngẩn người, đưa tay dò xét mạch của Cố Thanh, nhếch miệng cười: "Không hổ là tiểu tướng công nhà ta, khao khát sống là mạnh nhất, không tệ không tệ!"

Cố Phán Nhi đỡ tiểu tướng công nằm xuống, nhanh chóng cởi quần áo cho hắn, tay phải dò xét ở ngoài tâm mạch, đưa linh khí vào cẩn thận xua đuổi khí âm hàn bên trên tâm mạch. Phương pháp đơn giản nhất có lẽ là trực tiếp giết chết hoặc trung hoà. Nhưng bởi vì nằm trên tâm mạch, nếu luồng khí âm hàn bạo phát sẽ gây ra tổn thương nghiêm trọng cho tâm mạch, nặng thì nguy hiểm tới tính mạng.

Thế nhưng rất nhanh Cố Phán Nhi phát hiện mình suy nghĩ quá đơn giản. Nếu như mình vẫn còn đang Huyền Giai cảnh thì chút khí âm hàn này có thể giải quyết đơn giản, nhưng bây giờ nàng chỉ là Hậu Thiên cảnh, kém mấy cảnh giới so với Huyền Giai cảnh, chẳng những không thể loại bỏ luồng khí âm hàn này, còn suýt nữa bị phản phệ.

Sau khi bị quấy nhiễu, luồng khí âm hàn ẩn núp sâu hơn.

Cố Phán Nhi mệt mỏi đặt mông ngồi trên đất, trong lòng ấm ức, không chỉ mất cả buổi khiến tinh thần mệt mỏi gần chết, còn luồng khí âm hàn rốt cuộc là thứ gì cũng không biết rõ, làm cho nàng cực kỳ khó chịu.

Sau khi khí âm hàn ẩn nấp, sắc mặt của Cố Thanh cũng dần khá hơn.

Nhưng sắc mặt Cố Phán Nhi của lại cực kỳ không tốt, dù sao hiện tại sắc mặt Cố Thanh của thoạt nhìn có vẻ khá tốt, nhưng mối đe dọa vẫn chưa được loại bỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến cái mạng nhỏ của hắn.

Đối với một người trước giờ luôn mạnh mẽ như Cố Phán Nhi, đó quả thực là sự khiêu khích trắng trợn!

Nét mặt tái nhợt của Cố Phán Nhi vặn vẹo. Nếu như là trước đây nàng nhất định phải lôi luồng khí âm hàn ẩn nấp trong trái tim kia ra, nhưng bây giờ... nàng chỉ có thể ngồi một bên hờn dỗi. Loại tính cách này từ trước tới giờ không phải điều mà Cố Phán Nhi thích, nàng thậm chí cảm thấy nếu cứ tiếp tục thay đổi như vậy, nhân cách của nàng sẽ thay đổi hoàn toàn.

Nhưng vì sao nàng lại không ghét sự thay đổi này?

Cố Phán Nhi lại một lần nữa đổ lỗi cho sự thay đổi đáng ghét này lên người nguyên chủ, cho rằng nguyên nhân là vì sử dụng thân thể nguyên chủ. Sự nhận thức này khiến Cố Phán Nhi tức giận, nhất định phải cố gắng tu luyện. Chỉ có trải qua tu luyện mới có thể khiến linh hồn của nàng hòa hợp hơn với thân thể này, như thế nàng mới không tiếp tục bị ảnh hưởng.

"Người phụ nữ điên này giỏi lắm, nhìn thấy ta tỉnh lại có phải rất thất vọng không!" Cố Thanh vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt méo mó của Cố Phán Nhi, trong lòng lập tức không thoải mái: "Ta chết đi đối với ngươi là chuyện tốt như vậy sao, có phải còn nghĩ chờ ta chết sau đó tái giá không? Ngươi nghĩ hay lắm, nhưng không biết ngươi có nghĩ quả phụ muốn tái giá khó tới mức nào không, có thể bị người ta nói là khắc phu, hừ!"

Cố Phán Nhi hoàn hồn, kéo đầu Cố Thanh qua nhìn, dáng vẻ như muốn tìm thứ gì đó.

Tóc Cố Thanh trong nháy mắt bị vò rối lung tung, hắn tức giận hất móng vuốt của Cố Phán Nhi ra, rống to: "Người phụ nữ điên này lại lên cơn rồi phải không, tóc của ta bị ngươi vò rối hết cả rồi!"

Cố Phán Nhi liếc hắn: "Ta chỉ muốn nhìn một chút xem có phải não ngươi mở rộng ra rồi hay không thôi, nếu không thì tại sao lại nghĩ đến việc để lão nương trở thành quả phụ, còn nói cái gì mà khắc phu! Nếu ta muốn tái giá phải đợi tới lúc ngươi chết sao? Trực tiếp một cước đạp chết ngươi, sau đó đưa nam nhân về nhà, ngươi có thể làm gì được ta?"

"Ngươi ngươi ngươi..."

"Ta làm sao? Không phục? Không phục cũng phải phục, ai bảo ngươi đánh không lại ta!"

"Ngươi... ta muốn hưu ngươi!"

Cố Phán Nhi cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Ngươi cho rằng lão nương để ngươi muốn hưu là hưu sao? Quả nhiên là trí tưởng tượng phong phú, vũ lực đại diện cho tất cả hiểu không? Kể cả ngươi có viết hưu thư, nếu ta không muốn rời đi, ngươi phải làm ấm giường cho ta, nếu ngươi không vui ta sẽ trực tiếp đánh ngất xỉu ngươi để làm ấm. Nếu dám cắm sừng lão nương, ta sẽ cắt đứt cái chân thứ ba của ngươi!"

Cố Thanh ngơ ngác, nhìn chằm chằm Cố Phán Nhi không nói gì, chẳng biết trong đầu đang suy nghĩ gì.

Kỳ thực trong lòng Cố Thanh đang buồn bực, vì sao lại thành cãi nhau? Hình như là bởi vì mình hôn mê sắp chết, lại phát hiện người phụ nữ điên này chẳng những không lo lắng mà lại hưng phấn, hưng phấn như vậy là có ý gì? Nhưng vì sao mọi chuyện lại thành ra thế này? Cố Thanh thật sự hoang mang.

Nhưng có một chuyện có thể khẳng định là, mình đã cưới một đống phiền phức về, quả thực là lên phải thuyền giặc.

Con thuyền giặc này đã nói, chỉ có nàng có thể cắm sừng hắn, nếu hắn dám cắm sừng nàng thì nàng sẽ cắt đứt cái chân thứ ba của hắn. Tuy rằng lúc đầu không biết rõ chân thứ ba là cái gì, nhưng Cố Thanh cũng không phải ngốc, không cần hỏi cũng biết là cái gì. Hơn nữa nàng có nói rồi, chỉ nàng mới có thể không cần hắn, hắn không thể không cần nàng. Nếu muốn phản kháng thì cánh tay của hắn phải to hơn nàng trước, không thì phản kháng vô hiệu.

Làm ấm giường, không đồng ý thì đánh ngất xỉu rồi làm ấm, thật là ngang ngược, thật là tà ác!

Cố Thanh muốn khóc: Nương, người vợ này thật đáng sợ!

"Này, sao lại bày ra dáng vẻ như vợ đã chết thế hả, vợ của ngươi là ta đây còn đang sống rất khỏe đây này!" Cố Phán Nhi bị vẻ mặt ủ rũ của Cố Thanh dọa đến nổi da gà, tức giận giơ tay vỗ mặt Cố Thanh.

Cố Thanh vô cùng phiền muộn, cố sức đẩy móng vuốt của Cố Phán Nhi ra: "Chết đi mới tốt!"

"Sau khi ta chết ngươi lấy vợ mới?"

"Đúng vậy!"

"Chớ hòng mơ tưởng, lão nương muốn chết cũng phải túm ngươi theo!"

"..."

Cố Thanh ngây người, vợ hắn không phải ngang ngược bình thường, ngay cả chết cũng không buông tha hắn.

Kết quả là Cố Thanh đã biết, cuộc đời này của mình coi như hỏng. Hoặc là tìm một gốc cây thắt cổ, hoặc là cứ tiếp tục chịu đựng như thế này, sau đó cả đời bị đàn áp. Cũng không phải là hắn không nghĩ tới biện pháp phản kháng, thế nhưng mặc cho hắn suy tính thế nào đi nữa, chỉ cần vừa nghĩ tới câu "Ai bảo ngươi đánh không lại ta" đó thì ý tưởng gì cũng đều bị nghiền tới mảnh vụn cũng không còn.

Thân thể nhỏ bé của bản thân làm sao có thể đánh thắng được người phụ nữ hung hãn kia!

Cái này gọi là gì nhỉ? Tú tài gặp phải binh lính có lý cũng không nói được!

Cố Phán Nhi thấy Cố Thanh vẫn đờ ra, có chút không yên lòng, đưa ngón tay ra đâm chọc chọc ngực hắn: "Ta nói này, ngươi không sao chứ? Ở đây có còn khó chịu hay không ? Có khó thở không?"

Cố Thanh mờ mịt cúi đầu nhìn thoáng qua ngực của mình, lập tức bùng nổ: "Người phụ nữ điên này sao lại cởi quần áo của ta? Ngươi vô liêm sỉ, có biết xấu hổ không?"

Cố Phán Nhi khinh thường bĩu môi: "Không phải chỉ là hai lạng thịt thôi sao, có gì đẹp mắt đâu? Nếu không phải vì cứu ngươi, ta còn lười nhìn! Không những không có cơ, còn chỉ có xương sờ cấn cả tay đấy!"

"Cấn, cấn tay?" Cố Thanh lần thứ hai dại ra, chẳng biết suy nghĩ đang đi về đâu.

"Không phải như vậy sao? Không tin chính ngươi sờ xem, có phải xương cấn tay không?"

Cố Thanh vô thức sờ thử, đúng là thật, nhưng có chỗ nào đó không đúng?

Rốt cuộc, Cố Thanh tỉnh ngộ, cuối cùng cũng biết không đúng chỗ nào! Nữ nhân vô sỉ chết bầm sờ soạng ngực hắn, sắc nữ!

"Ngươi đúng là sắc nữ vô liêm sỉ!"

Khóe miệng Cố Phán Nhi co quắp, mặt đen lại, vô số quạ đen bay qua đỉnh đầu. Nàng yên lặng, dứt khoát không thèm nhìn tên tiểu tướng công này lấy một cái, nhặt cái giỏ đang bị ném một bên đeo lên vai, sải bước đi sâu vào trong núi.

"Cái gì đáng xem, lão nương muốn sắc cũng phải tìm một mỹ nam để sàm sỡ, ta thèm vào!"

"Nữ nhân chết bầm, ngươi dám đi tìm nam nhân khác thử xem!"

"Không tìm chẳng lẽ tìm một con mèo sơ sinh như ngươi?"

"... Ngươi mới là mèo sơ sinh, lão tử là nam nhân hàng thật giá thật!"

Cố Thanh vừa hét xong toàn thân thấy không ổn, hắn lại bị người phụ nữ điên này chọc đến tức điên, ngay cả từ ngữ thô tục cũng nói ra, đâu giống như một người đọc sách, quả thực là ra vẻ đạo mạo!

Hắn ủ rũ, sau đó cũng không quan tâm sâu trong núi nguy hiểm thế nào, chỉ cúi đầu đi theo.

Vào trong đó nguy hiểm như vậy, muốn chết thì cùng chết đi!

"Đồ điên, tại sao ngươi nhất định phải chạy vào trong đây, chẳng phải những dược liệu này ở bên ngoài cũng có sao?"

"Có thì có đó nhưng chúng không tươi lắm!"

"Sao lại không tươi chứ? Cũng đâu phải chúng đã chết, vẫn còn xanh mơn mởn kìa."

"Bên ngoài có nhiều người quá, dược liệu cũng bị giẫm tới giẫm lui, thứ bị người giẫm rồi ngươi có thể cho vào miệng không hả?"

"..."

Cố Thanh ngơ ngác suy nghĩ, trong đầu hiện lên một cảnh tượng: mấy mụ thô bỉ đi giày rách giẫm đạp lên cây dược liệu mơn mởn, thậm chí bọn họ còn khạc nhổ vào chúng khiến hắn đột nhiên cảm thấy không ổn.

Được thôi, cứ cho là hắn đã biết lý do vì sao người phụ nữ điên này không hái dược liệu bên ngoài rồi nhưng tại sao lại hỏi hắn là có cho vào miệng được không?

Đây không phải là khiến hắn buồn nôn ư?

Cố Phán Nhi không biết Cố Thanh đang nghĩ gì, nàng không dùng dược liệu ở bên ngoài chỉ đơn giản là vì dược liệu bên ngoài không phát triển tốt như dược liệu sâu bên trong. Dược liệu trồng càng lâu năm thì giá trị dược liệu càng cao, ngay cả những loài thực vật thân cỏ ở bên trong cũng phát triển tốt hơn bên ngoài. Huống hồ nàng còn định săn một ít con mồi mang về. Trong nhà có một đám đàn ông bại gia, nhiều hay ít thịt thì cũng đều ăn sạch, nếu nàng không săn chút thịt mang về thì phải ăn chay, mà không có thịt thì nàng không chịu nổi.

Gà rừng và thỏ đều không có nhiều thịt nên Cố Phán Nhi định săn những con mồi khác, chẳng hạn như hươu hay gì đó.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp