Đến khi mọi người ôm bụng đầy sữa bò để hội ngộ cùng các bậc phụ huynh và các em nhỏ khác thì đã đến trưa. Đạo diễn nói, họ phải dùng số tiền bán trái cây của mình để mua thức ăn để nấu nướng. Tiền ăn trưa và tối, cũng như chi phí tham quan một số điểm du lịch vào buổi chiều đều được lấy từ đây.
Ý nghĩa rất rõ ràng, nếu kiếm được ít tiền, thì có thể bữa tối của mọi người sẽ bị cắt giảm. Buổi chiều đi chơi có thể cũng sẽ bị từ chối vào cửa các điểm du lịch vì không có tiền mua vé.
Gánh của đạo diễn Kha là táo, của Hoa Liên Dật là thanh long, mỗi nhà đều không giống nhau. Để tăng doanh thu và đẩy nhanh tiến độ, Vu Kha chủ động xin thêm một ít táo và thanh long, quyết định cùng Tiếu Tiếu đi bán trái cây ở một con phố khác.
Lúc đầu, Vu Kha còn hơi ngại ngùng, không dám rao to, chỉ biết cùng Tiếu Tiếu âm thầm nhìn những người đi qua lại trong góc. Cho đến khi có mấy cô gái dễ thương háo hức chạy đến, gọi tên cậu: Kha Bảo! Là anh Kha Bảo phải không? Sao anh lại ở đây?”
Vu Kha gật đầu hơi vui vẻ: “Là tôi, sao bạn nhận ra tôi vậy?” Vì ê-kíp chương trình lần này không dọn dẹp hiện trường, họ chỉ có thể đeo mũ lưỡi trai và kính râm. Vu Kha còn rất có kinh nghiệm cúi đầu đi dọc đường, nên mặc dù thỉnh thoảng có người nhìn cậu, nhưng tạm thời vẫn chưa ai nhận ra cậu.
“Bởi vì em thích anh, nên dù anh biến thành gì em cũng có thể nhận ra anh!” Cô gái hào hứng nói, “Nhưng sao anh lại ở đây? Là đang bán trái cây sao?”
“Ừ, đang quay chương trình, phải bán trái cây kiếm tiền ăn cơm.” Nói đến đây, bụng của Vu Kha rất đúng lúc kêu òng ọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play