Khi vừa thốt ra lời nói, trong lòng Ngu Thời đã mơ hồ có sẵn câu trả lời.
Giống như cậu từng nói đùa trước đó.
Dường như mỗi trò chơi kỳ lạ chỉ khiến cậu không ngừng nhớ lại những ký ức về cuộc đời mà cậu và Tư Úc đã từng trải qua.
Chính vì vậy, cậu luôn có cảm giác mơ hồ như đang lạc vào một giấc mộng hư ảo.
Hít sâu hai hơi, không đợi Tư Úc trả lời, Ngu Thời đã tiếp tục nói: “Em nhớ lúc còn đi học, anh không có việc gì làm liền thích ngồi vẽ vời đủ thứ. Khi đó em đã nói anh có tài năng, không phải vì em yêu anh quá mà phóng đại mọi thứ đâu. Em thật sự nghĩ như vậy, em thấy anh rất giỏi.”
Trong đầu cậu hồi tưởng lại những tác phẩm mà Tư Úc đã vẽ cho mình.
Dù phần lớn chỉ là những nét phác thảo đơn giản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT