Quản sự Phùng phủ trực tiếp sai mã phu quay đầu xe, chở những người trên xe ngựa đến địa phương mình nói.
Thi viện vừa mới kết thúc, Tương Bình phủ tin tức linh thông không ai không biết Liêu Châu học chính đang ở phủ thành. Đây chính là vị mệnh quan triều đình mà đến cả Tri phủ đại nhân cũng phải khách khí đối đãi, mã phu nào dám nói một tiếng không, nhìn thấy lệnh bài trên eo quản sự, lập tức tuân lệnh hành sự.
“Học chính? Tại sao lại là học chính, bọn họ muốn bắt chúng ta đến đâu đấy?” Triệu thị hoang mang lo sợ, bà ta chỉ biết mỗi việc ức hiếp người nhà, đụng tới tới đại sự không dám chọc vào, chỉ có thể nén giận.
Đỗ Vân Kính ném Phúc Bảo ra, muốn nhảy khỏi xe ngựa nhưng vừa vạch màn xe lên, đã bị hạ nhân Phùng phủ vây hai bên thùng xe chặn lại.
Thấy Đỗ Vân Kính mặt mũi bầm dập, quản sự Phùng phủ cười một tiếng, “Đỗ tú tài làm sao vậy? Sao tân lang tự nhiên lại trở nên khó coi như vậy?”
Đỗ Vân Kính đỡ thanh chắn xe nửa ngồi xổm nửa đứng, hít mấy hơi vẫn không dám nhảy xuống đi, chỉ có thể giả bộ mạnh mẽ trấn định hỏi, “Thi viện đã kết thúc, ta cũng nên cùng người nhà về quê, tại sao lại bắt ép ta ở lại?”
Quản sự xua tay nói, “Đỗ tú tài, khó trách lão gia nhà ta nói ngươi không được, chuyện tốt như vậy mà bị ngươi nói thành như vậy đó?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT