Khi Vưu Miên ngước mắt lên mái tóc xoăn của y cũng theo đó đung đưa, ánh nắng chiếu vào người y toát ra bầu không khí ấm áp, khiến y trông mềm mại và bình yên hơn.
Bùi Hoài Tễ thấy rõ màu xanh non nhàn nhạt trong đôi mắt sáng ngời của Vưu Miên, sau đó cảm nhận được tay mình đang bị Vưu Miên nắm lấy, lực rất nhẹ nhưng khi chạm vào lại mát lạnh.
Vưu Miên không có nhiều ấn tượng với Bùi Hoài Tễ bởi vì kiếp trước y chưa từng gặp hắn, hơn nữa người đàn ông ít nói ít cười, thành thục nội liễm trước mặt chỉ được nhắc đến vài lần trong sách, lời thoại đơn giản cũng không nhiều hơn hai câu.
"Vưu Miên."
Vưu Miên lễ phép gật đầu với Bùi Hoài Tễ, tự giới thiệu đơn giản: "Vưu trong hiếm lạ, Miên trong miên cầm lục âm*."
*Ẩn dụ cho cuộc sống nhàn nhã. Trong bài thơ "Thanh nhã" có viết: "Cây đàn ngủ trong bóng xanh, trên có thác nước, hoa rơi không nói nên lời, người nhợt nhạt như hoa cúc." Đoạn trên là mình dùng gg dịch, các cậu có thể hiểu sơ ý nghĩa tên của từ Miên trong tên Vưu Miên là như vậy, mn thông cảm mình k biết tiếng Trung.
Bùi Hoài Tễ đã nghe đến cái tên này và biết rằng đó là một vị khách được Hồng Thịnh giới thiệu để quảng bá cho JL.
"Vất vả rồi." Giọng nói của Bùi Hoài Tễ rất quyết đoán nhưng cũng có chút mạo phạm, giọng điệu tự nhiên như đang nói chuyện với cấp dưới quen thuộc.
Vưu Miên không thể bỏ qua mùi hương trong trẻo của Bùi Hoài Tễ, đồng thời y cũng chú ý đến ống tay áo được cắt may gọn gàng của người đàn ông, móng tay được cắt rất ngắn, mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, các góc cạnh đều rõ ràng sắc sảo đến mức người ta không khỏi nghĩ tới bốn chữ "trật tự ngăn nắp".
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT