Dung Chiêu buông rèm, cười khẽ: "Phụ thân, bởi vì bọn họ không phải kẻ địch."
Dung Vĩ: "… 2"
Dung Chiêu cười sáng lạn, mắt phượng cong cong: "Bọn họ sao có thể là địch nhân chứ? Phụ thân người quên rồi sao? Bọn họ là vương thúc tốt trong lúc con khó khăn cho con mượn tám vạn lượng bạc!"
Không biết vì sao Dung Vĩ đột nhiên cảm thấy sởn gai ốc.
Ông run run bả vai, theo bản năng xoa xoa lưng, hừ lạnh một tiếng: "Ta mới lười quản con, dù sao bị lừa đừng tìm ta khóc, ta cũng sẽ không giúp con."
Dung Chiêu mỉm cười không nói, ở chung lâu như vậy, cô biết "cha mình" ngoài lạnh trong nóng.
Dung Vĩ lại hỏi: "Tiếp theo con muốn làm gì?"
Nếu không chuẩn bị cầu xin mình, tám vạn lượng cũng phải nghĩ biện pháp chứ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play