Trương Trường Ngôn nghiêng đầu, thuận miệng hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Trương Trường Hành ngược lại cũng không giấu giếm đệ đệ: “Dung thế tử thanh danh lên cao, hôm nay lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, có rất nhiều mánh khóe, chỉ sợ thật sự có người động tâm muốn tổ chức yến hội ở Phúc Lộc Trang, phụ thân bảo ta lưu ý một chút, ngăn cản không cho Phúc Lộc Trang phát triển.”

Ngăn cản Phúc Lộc Trang phát triển, hủy diệt Phúc Lộc Trang, kỳ hạn ba tháng còn chưa có tiền trả, danh hiệu “bại gia tử” vẫn nằm trên người Dung Chiêu.

Trương Trường Ngôn: “???”

Cái gì? Muốn ngăn cản Phúc Lộc Trang tiếp nhận sinh ý?

Như vậy sao được?!

Trương Trường Ngôn lập tức muốn nổ tung.

Phúc Lộc Trang hiện tại chính là sản nghiệp của hắn a!

Hắn đầu tư hai vạn lượng, hiện tại bên ngoài còn thiếu nợ vay nặng lãi, chờ chia hoa hồng sau mới có thể trả, nếu như Phúc Lộc Trang xảy ra chuyện, hai vạn lượng trôi theo dòng nước…

Thân thể Trương Trường Ngôn thiếu chút nữa đứng không vững.

Trương Trường Hành đưa tay kéo hắn, mày nhíu chặt hơn, ánh mắt hồ nghỉ: “Rốt cuộc đệ làm sao vậy? Đêm nay cứ kỳ quái thế nào.”

Trương Trường Ngôn hít sâu một hơi, sau đó cầm tay Trương Trường Hành, nở nụ cười: “Nhị ca, huynh giao chuyện này cho đệ làm đi.”

Trương Trường Ngôn: “Đệ?”

Trong giọng nói của hắn tràn đầy không tín nhiệm.

Trương Trường Ngôn vội vàng giải thích: “Huynh đừng coi thường đệ, đệ quen biết bằng hữu nhiều, mặc dù đều là hoàn khố bất tài trong miệng các huynh, nhưng bọn họ đều biết đại sự trong nhà, lại trượng nghĩa, chắc chắn sẽ giúp đệ đạt thành tâm nguyện.”

Trương Trường Hành nghĩ thầm cũng đúng.

Trương Trường Ngôn tuy có chút hoàn khố, nhưng làm việc vẫn đáng tin cậy, hơn nữa hồ bằng cẩu hữu của hắn xác thực rất nhiều, có thể cùng hắn lăn lộn, thân phận địa vị cũng sẽ không kém, ở trong nhà lại được sủng ái… càng thích hợp hơn.

Trương Trường Hành từ trên xuống dưới đánh giá Trương Trường Ngôn, vẫn mang theo hồ nghỉ: “Tại sao hôm nay đệ lại chủ động như vậy?

Trương Trường Ngôn: “Đệ trưởng thành rồi.”

Trương Trường Hành mặt không chút thay đổi.

Trương Trường Ngôn đại khái cũng biết cách nói này không thể tin, tiếp tục bổ sung: “Dung Chiêu so với đệ còn không bằng, hôm nay lại dương danh kinh thành, đệ đương nhiên cũng không cam lòng, muốn làm chút chuyện gì đó.”

Ánh mắt Trương Trường Hành trong nháy mắt biến thành hiểu rõ.

Đây là thấy Dung Chiêu dương danh, trong lòng ghen tị cho nên cũng muốn biểu hiện chính mình.

Nhưng đây không phải chuyện xấu, hắn giơ tay vỗ vỗ Trương Trường Ngôn: “Vậy chuyện này liền giao cho đệ, nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn cản các đại gia tộc trong kinh đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang.”

Trương Trường Ngôn gật đầu.

Sau đó hai người từ hành lang tách ra, một trái một phải trở về viện của mình.

Ngọc Trúc hạ giọng nói: “Tam công tử, chúng ta thật sự phải ngăn cản sao?”

“Ta làm sao có thể ngăn cản sinh ý của mình, không chỉ không ngăn cản, ta còn muốn cho bọn họ đều đi đặt tiệc!”

Ngọc Trúc hiểu rõ gật gật đầu.

Bước chân Trương Trường Ngôn nhanh hơn, hùng hổ xông về phía trước.

Quả nhiên có người làm khó Phúc Lộc Trang.

Cha hắn là một trong số đó, chỉ sợ cũng còn người khác, đây là cắt đứt con đường tài chính của hắn, hắn nhất định phải cẩn thận, nghĩ biện pháp đánh tan tất cả “thủ đoạn quỷ quái” này.

Bóng lưng Trương Trường Ngôn rất nhanh biến mất ở cuối hàng lang.

Trương Trường Hành quay đầu, mày nhíu chặt, nha hoàn bên cạnh thấp giọng nói: “Nhị công tử…”

Trương Trường Hành lẩm bẩm: “Lão tam biểu hiện rất lạ, từ hơn hai tháng trước đã không bình thường, hôm nay càng ngày càng kỳ quái.”

Hắn nhớ hơn hai tháng trước, Trương Trường Ngôn vọt vào thư phòng nói…

Lúc ấy Trương Trường Hành đã cảm thấy cổ quái, hiện giờ chỉ cảm thấy tam đệ càng thêm kỳ quái.

Hắn quay đầu phân phó người hầu: “Tìm người theo dõi lão tam, xem nó tiếp xúc với người nào, rốt cuộc đang làm gì?”


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play