"Cuối cùng cũng có thể ăn rồi."
"Đúng vậy, cuối cùng cũng có thể ăn rồi." Diệp Cửu Cửu nhớ thời điểm Tiểu Ngư mới đến, lê cũng mới vừa đậu quả không lâu, bây giờ đã có thể ăn rồi, thời gian trôi qua thật nhanh.
Tiểu Ngư chạy đến gốc cây bên cạnh, ngẩng đầu nhìn cây lê, tá ánh đèn trong sân đếm lê: "Một, hai, ba...'
Diệp Cửu Cửu thu hồi tâm mắt khỏi cô bé, vuốt mái tóc ướt ngang vai, sau đó quay đầu nhìn Lăng Dư vừa ngồi xuống bên cạnh, tóc anh cũng ướt đẫm, rối bù rũ rượi trước mắt, nhìn đã dài hơn rất nhiều: "Có phải nên cắt tóc rồi không?”
"Vẫn ổn" Lăng Dư giơ tay vuốt tóc, nước tùy ý nhỏ xuống cánh tay, anh không để ý nhìn Diệp Cửu Cửu: "Như vậy là vừa."
"Dễ che mắt." Diệp Cửu Cửu thấy Lăng Dư không muốn đến tiệm cắt tóc, liền quay người đối mặt với Lăng Dư: "Hay là để em cắt cho anh?"
Lăng Dư không do dự, trực tiếp đáp một tiếng được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT