Mở nhà hàng là như vậy, ngày nào cũng lặp đi lặp lại việc mở cửa, nấu ăn, dọn dẹp vệ sinh, điểm khác biệt duy nhất ở chỗ Diệp Cửu Cửu là các món ăn mỗi ngày không giống nhau, điều này khiến cô không thấy nhàm chán.
Cô đi ra phía trước nhà hàng, vừa mở cửa đã thấy bên ngoài xếp hàng dài, cô giật mình: "Sao mọi người đều ở bên ngoài vậy?"
Chu Chu đứng đầu tiên giải thích: "Chúng tôi sợ không có đồ ăn."
"Đúng vậy, chúng tôi cũng vậy." Cao Viễn và Lý Lâm cũng ở phía sau, phía sau nữa còn có lão Trương, Lưu nãi nãi và Như Ngọc, nhìn sơ qua thì có khoảng ba bốn mươi người, có một số là cả nhà.
"Chủ quán, tối qua chúng tôi đến thì cô đã bán hết rồi, hôm nay chúng tôi chỉ có thể đến sớm thôi." Như Ngọc tối qua không được ăn hải sản, trong lòng vẫn luôn bồn chồn, tối đến nằm mơ thấy mình đang gặm chân bạch tuộc, vì vậy sáng nay thức dậy thu dọn đơn giản rồi đến đây, hôm nay nhất định phải ăn cho bằng được!
"Chủ quán, cô cũng không nói một tiếng, chúng tôi đi đến tận cửa mới biết đã bán hất."
"Xin lỗi, hôm qua quá bận." Hôm qua Diệp Cửu Cửu đã liên tục làm bảy tám bàn, lại không thích xem tin nhắn nhóm, vì vậy hoàn toàn quên mất việc phải thông báo cho mọi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play