Bố Cao Viễn lại nếm thêm vài đũa thịt cá, sau đó cảm thán: "Đột nhiên thấy hơi ghen tị với thằng Viễn này, ngày nào cũng có thể đến đây ăn."
"Hay là chuyển đến đây ở?" Làn da dần dần phục hồi như thời thiếu niên của Cao Viễn rất thấm thía lợi ích của hải sản ở đây, vì vậy khuyên cha mẹ chuyển đến đây.
"Đợi thêm vài năm nữa nghỉ hưu rồi hãy đến." Cha Cao Viễn vỗ vỗ cái bụng đã nhỏ đi một vòng, dạo gần đây sức khỏe đã tốt hơn nhiều, ông thấy mình vẫn có thể chiến đấu thêm hai mươi năm nữa.
"Chồng, hay là ông về tiếp tục làm đến khi nghỉ hưu? Tôi và cha mẹ ở đây?" Dạo gần đây, nám da, nếp nhăn trên mặt của mẹ Cao Viễn cũng mờ đi một chút, những người gặp bà ấy đều tưởng bà ngày nào tan làm cũng đến thẩm mỹ viện, bà ấy rất thích cảm giác lén lút trở nên xinh đẹp, khiến mọi người kinh ngạc.
Cha Cao Viễn hừ một tiếng: "Chúng ta đã nói là cùng nhau già đi, bà lén lút ăn riêng coi có được không!"
Mẹ Cao Viễn cười vỗ vai chồng: "Chúng ta cùng già đi thì cũng như nhau thôi.
Cha Cao Viễn: "Không giống nhau, bà lén lút biến thành cô gái trẻ thì còn phần của tôi nữa sao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT