"Tôi phải khen ngợi viên bạch tuộc viên phô mai nổ này." Chu Chu rất thích phô mai nên thực sự rất ưng ý món bạch tuộc viên này, lớp vỏ giòn bên ngoài bọc lấy phô mai thơm ngon cùng thịt bạch tuộc giòn dai, còn có mùi thơm của hành tây và mùi thơm của sốt salad, tất cả các hương vị hòa quyện vừa phải rồi lại bùng nổ trong miệng, cảm giác đầy miệng phô mai thực sự quá tuyệt.
Thấy cô ấy rất thích, Diệp Cửu Cửu cũng rất có cảm giác thành tựu: "Tôi còn sợ cho nhiều phô mai quá, không ngờ cô lại thích."
"Không nhiều lắm, tôi thấy vừa đủ." Chu Chu khoa trương ra hiệu bằng tay: “Hoàn mỹ!"
"Cô thích là được." Diệp Cửu Cửu lại trò chuyện với Chu Chu vài câu, đột nhiên nghe thấy trong bếp phát ra tiếng động ầm ầm, giống như Tiểu Ngư vừa vào trong đá phải thứ gì đó.
"Xin lỗi, tôi vào xem thử." Diệp Cửu Cửu nói một tiếng rồi đi vào bếp, vừa vào đã nghe thấy Tiểu Ngư ở trong sân tức giận hét lên: “AI bảo mày chạy, tao bắt được mày rồi!"
Diệp Cửu Cửu nhìn xuống cái thùng nước đổ trên mặt đất, phát hiện con bạch tuộc lớn nhốt bên trong đã chạy mất, cô vội vàng chạy đến cửa, thấy Tiểu Ngư đã bắt được con bạch tuộc chạy trốn nhưng tư thế có hơi hào hùng.
Tiểu Ngư nằm trên mặt đất, một chân dùng sức giãm lên đầu bạch tuộc, ấn vào thân cây lê, hai tay còn lại dùng sức kéo một cái chân bạch tuộc to bằng cánh tay cô ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play