Diệp Cửu Cửu cười chỉ vào chậu bên cạnh: "Vậy em cầm chậu rồi khóc."
"Hắc hắc hắc~" Tiểu Ngư nghĩ đến cảnh mình cầm chậu khóc trân châu, cười khúc khích: "Em sẽ đựng đầy ứ~-"
Diệp Cửu Cửu sắp bị cô bé chọc cười chết mất: "Vậy nước mắt có khóc cạn không?”
"Thế em sẽ uống thêm nước." Tiểu Ngư nói xong thấy cổ họng khô, đứng dậy chạy vào nhà lấy một chai nước đóng chai, tự vặn nắp uống, ngoan ngoãn hiểu chuyện hoàn toàn không giống một đứa trẻ chưa đầy ba tuổi.
Vì cá dễ bị thiếu nước nên Diệp Cửu Cửu đã mua hẳn mười thùng nước để trong nhà cho hai anh em có thể bổ sung nước bất cứ lúc nào, hai người một ngày có thể uống hết cả một thùng.
Diệp Cửu Cửu xử lý nốt số tỏi còn lại, rửa sạch cùng các loại rau khác, dọn dẹp xong nghỉ ngơi một lát rồi mở cửa bán hàng.
Cô vừa mở cửa thì Chu San đã dẫn chồng cùng người chị họ đã gặp lần trước vào, lân này sắc mặt chị họ của Chu San trông có vẻ tốt hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT