Bây giờ lương thực đúng là đang thiếu, nếu đã không thể ăn ngon, vậy ăn dở để sống cũng không gì không thể.
Nếu không muốn ăn, thì có thể rời đi.
"Vậy chúng ta cáo từ trước." Chu Oánh đứng dậy nói.
Nói thật chuyện cho người ăn cỏ khô cũng vừa lóe lên trong đầu, nhớ lại câu nói của Hòa Thân mà nàng coi trong tivi.
Trước đó lúc nàng nghe cảm thấy rất tức giận, cảm thấy ông ấy không phải là người.
Nhưng sau khi biết sản lượng lương thực ở đây, lại nghe nói đến nạn châu chấu, sau đó nghĩ đến hoàn cảnh con người bây giờ mới phát hiện lời ông ấy nói cũng không phải vô lý.
Tuy thức ăn thô sơ, nhưng ít nhất có thể đảm bảo tính mạng của nhiều người hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT