Hai người đi đến nơi đó, đã nhìn thấy Cố Thừa Chí đang đứng ở trên một tảng đá nhìn về phía xa xa.
Mà Xuân Hồng đang ngồi ở trên mặt đất lạnh như băng, còn không ngừng vùng vẫy, quan trọng là nàng ta không dám không nhúc nhích, vì tảng đá lạnh băng kia đang dán lên thịt bà ta, khiến nàng ta sợ sẽ bị đông lạnh.
Hoa quá phụ nhìn thấy mà phút chốc đau lòng vô cùng, nàng vội chạy xuống hỏi: "Xuân Hồng vết thương của con thế nào, có nặng không?"
"Nương, con đau." Xuân Hồng vừa thấy nương của mình đến, đã lập tức nhào vào trong lòng của bà ta mà uất ức khóc.
Hoa quả phụ vừa nghe đã lập tức vén ống quần của nàng ta lên nhìn, vào lúc nhìn thấy cổ chân đã sưng phù lên như ổ bánh mì, mũi nàng cũng đau xót mà chảy nước mắt.
Nhưng hiện tại cũng không thể để hai huynh đệ của Cố gia cười nhạo, cho nên bà ta lập tức nâng nàng ta dậy, còn nói: "Đi, nương đỡ con, mau đi tìm đại phu."
"A, nhẹ một chút, nhẹ một chút, đau chết con mất." Xuân Hồng khi đứng dậy được một nữa đã hét lên, cơn đau đến tận ruột gan khiến nàng ta vừa đi vừa rơi nước mắt
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT