BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒI

Vì vai ác chết lần thứ hai ( 12 )


2 tháng

trướctiếp

Lúc Du Đường tỉnh dậy, phát hiện bản thân đang bị Thẩm Dục vòng tay ôm chặt vào trong lồng ngực, cái chân thon dài còn ngang nhiên gác lên đùi y, muốn động đậy cũng không động đậy nổi.

Trên đầu chậm rãi mọc ra một dấu chấm hỏi, Du Đường ngẩn người ra suy tư.

Tình huống này là như thế nào?

Y nhẹ nhàng cử động, bỗng cảm nhận được đầu gối chạm phải thứ gì đó.

Mặt mũi lập tức tái mét.

"Nằm im đi." Thẩm Dục dụi mặt vào cổ Du Đường, hít ngửi hương chanh thơm mát thoải mái, sau đó mới nghiêm túc nói: "Để tôi ôm thêm một lát."

"???"

"Thẩm gia, cậu đây là có ý gì?"

Du Đường chẳng hiểu tại sao mà mới qua một đêm người này đã hoàn toàn thay đổi thái độ, không lẽ tên Thẩm Dục hung dữ hùng hổ đuổi cút đuổi biến ngày hôm qua là do y tự tưởng tượng ra?

"Tôi có ý gì anh không biết à?" Bởi vì đã suy nghĩ cẩn thận về tâm tư của bản thân dành cho Du Đường, do đó hắn lắc mình biến hóa từ chứng khiết phích thành chứng khát khao da thịt trầm trọng, bệnh nhân Thẩm Dục tham lam hít hà hương vị trên người Du Đường, lông mi như rẻ quạt quét qua làn da ở cần cổ, khiến cho sống lưng Du Đường tê dại như bị điện giật.

"Về sau anh không chỉ phải làm thuộc hạ của tôi, mà còn phải phụ trách làm ấm giường cho tôi, ngủ chung với tôi, ngoan ngoãn làm một cái gối ôm hình người, dù tôi có động chạm thế nào thì anh cũng không được phản kháng."

"???"Du Đường không nhịn được bèn hỏi: "Không phải, Thẩm gia, ngày hôm qua cậu còn nói......"

"Anh có hai lựa chọn, đáp ứng yêu cầu của tôi hay là chết, chọn một đi."

"???"

Trời! Lại giở cái chiêu này ra nữa!

Thẩm Dục hậm hực: "Chọn nhanh lên."

Du Đường lập tức nhận thua: "Tôi chọn cái thứ nhất."

Lúc này, y lại nghe thấy Thẩm Dục cường điệu bổ sung thêm: "Nhưng mà anh tuyệt đối đừng cho rằng tôi đưa ra yêu cầu này vì tôi thích anh."

"Ở trong mắt tôi, anh chẳng qua chỉ là một tên thuộc hạ, làm ấm giường, là gối ôm hình người mà thôi"

"Anh phải tự biết điều, đừng có mà tự mình đa tình, đã rõ chưa?"

"......"

Du Đường thầm trợn trắng mắt ở trong lòng, nhưng ngoài miệng vẫn ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, đã rõ."

Ngay sau đó, hệ thống lập tức thông báo cho y biết, độ hảo cảm của Thẩm Dục tăng lên 65 điểm chỉ trong một đêm, này mà còn không phải thích nữa thì nó sẽ vừa trồng cây chuối vừa gội đầu.

Du Đường: Thống Thống, ngươi có tóc sao?

【...... Ký chủ, em cảm thấy ngài đang vũ nhục em. 】

Du Đường cười không ngừng được.

.......

Thế nhưng sự tăng trưởng rõ rệt của độ hảo cảm của Thẩm Dục, nói thế nào đi chăng nữa cũng là chuyện tốt, thế nên Du Đường quên mất chuyện tìm hiểu tại sao tâm tư của Thẩm Dục lại xoay chuyển 180 độ chỉ trong vòng một đêm.

Quãng thời gian tiếp theo, những khi Thẩm Dục rời khỏi biệt thự của nhà họ Thẩm đi công tác, đều đưa Du Đường đi theo.

Còn tốt bụng trả lại điện thoại di động cho Du Đường, để y có công cụ liên lạc với hắn.

Bởi vì trước kia Thẩm Dục luôn kiêng dè Du Đường là người của phe Hàn Tử Thần, cho nên vẫn luôn cho thuộc hạ giám sát từng hành động của y, bởi vậy Du Đường không hề có cơ hội chạm vào những công cụ có thể sử dụng để liên lạc ra ngoài.

Hiện giờ đã cho Du Đường đi ra ngoài, lại còn hào phóng cho y sờ đến cái điện thoại di động.

Du Đường mở danh sách liên lạc ra, chỉ có duy nhất một số điện thoại của Thẩm Dục, được ghi chú là "Chủ nhân của tôi."

Du Đường: "......"

Y quay đầu nhìn Thẩm Dục.

Thẩm Dục mân mê gậy chống trong tay, làm bộ làm tịch ngắm nhìn cảnh vật chạy ngang bên ngoài cửa sổ xe hơi.

"Tiểu công chúa?"

Nghe thấy cái danh xưng này, sắc mặt Thẩm Dục tái đi, hắn quay đầu nhìn về phía Du Đường, định lớn tiếng dạy dỗ tên đàn ông vô lễ bên cạnh một trận, lại thấy Du Đường đang nhìn chằm chằm vào màn hình di động, chăm chú xem phim hoạt hình công chúa Barbie, cất giọng cảm thám: "Chao ôi, tiểu công chúa thật là đáng yêu quá đi."

"......" Thẩm Dục tức đến ngứa răng.

Hắn cũng không rõ Du Đường lấy dũng khí ở đâu mà dám nói kháy hắn.

Nhưng mà hắn cũng không thể tự mở miệng ra nhận được.

Chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

"Đừng xem nữa." Thẩm Dục nhấp môi: "Ồn ào nhức đầu."

"Xin lỗi." Du Đường thấy hắn tức mà không làm gì được, trong lòng cười thầm, lấy tai nghe ra: "Vậy để tôi đeo tai nghe."

"......"

Đột nhiên Thẩm Dục thấy hối hận vì đã đưa điện thoại di động cho Du Đường.

*
 

Nhà riêng của Thẩm Dục không giống như nhà chính của họ Thẩm là loại biệt thự nhà cao cửa rộng thông thường, mà được thiết kế theo phong cách Nhật Bản, nội thất được bài trí theo phong cách tối giản, mang màu sắc hài hòa, ấm áp.

Ngoại trừ đống vệ sĩ canh gác cẩn mật tầng tầng lớp lớp ở bên ngoài cực kỳ gây mất hứng thú, chung quy lại căn biệt thự này hoàn toàn không có khuyết điểm gì.

Ngày xưa, khi còn ở thế giới cũ, nhà của Du Đường cũng được thiết kế theo đúng phong cách này. 

Cho nên, khi mới bước chân vào bên trong, đôi mắt đã sáng ngời lên vì hào hứng.

Thẩm Dục đưa y đi dạo quanh một vòng, sau đó hắn hỏi: "Anh có cảm thấy nơi đây rộng không?"

Diện tích của biệt thự và hoa viên gom lại cũng tầm 700 mét vuông, thật sự rất rộng.

Du Đường gật đầu: "Rất rộng."

Thẩm Dục lại hỏi: "Có thích phong cách bài trí của nơi này không?"

"Thích."

"Vậy thì tốt rồi." Thẩm Dục mỉm cười hiền lành rồi nói: "Từ nay trở đi, nơi này sẽ giao cho anh quét dọn."

"???"

"Thật ra, tôi không thích có người lạ chạm vào đồ của tôi, hiện giờ người duy nhất tôi có thể tiếp xúc thể xác cũng chỉ có mình anh. Cho nên, sau khi suy xét kỹ càng, tôi đã quyết định sa thải toàn bộ người làm ở đây, về sau, nhiệm vụ quét dọn làm vệ sinh nơi này sẽ giao toàn bộ cho anh."

Hắn hỏi Du Đường: "Anh có thấy cảm động không?"

"......"

Thẩm Dục, cậu làm người một ngày có được không hả!!

Đừng cho là tôi không biết cậu đang báo mối thù lúc nãy khi còn ở trên xe hơi!!

Nội tâm Du Đường rít gào sóng gió cuồn cuộn, thế nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười dịu dàng, thoạt nhìn cực kỳ hòa hòa khí khí sóng êm gió lặng: "Được Thẩm gia coi trọng là vinh hạnh của tôi, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ cậu giao phó."

Thẩm Dục thong dong bước lên lầu, vứt lại một câu cho Du Đường: "Vậy vất vả cho anh rồi."

*

Thẩm Dục là người đứng đầu của nhà họ Thẩm, thế nên phải đi xã giao rất nhiều.

Mà thân phận của Hàn Tử Thần lại là người thừa kế của nhà họ Hàn, là người duy nhất có thể so kè với Thẩm Dục của nhà họ Thẩm, thế nên khó tránh khỏi việc thường xuyên chạm mặt nhau ở những bữa tiệc xã giao.

Hiện giờ, Thẩm Dục đi ra ngoài lúc nào cũng xách theo Du Đường, chung quy vẫn dẫn tới việc Du Đường và Hàn Tử Thần vô tình gặp nhau.

Thế nhưng Du Đường vô cùng nghi ngờ Thẩm Dục cố ý để y chạm mặt với Hàn Tử Thần, mượn cơ hội này để thử động thái của Du Đường.

Sáng nay, hệ thống báo cho Du Đường biết, trước khi ra ngoài, Thẩm Dục đã lén giấu máy nghe trộm trong túi áo của y.

Cho nên, dù cho lúc này Hàn Tử Thần đã kéo Du Đường vào trong gian phòng riêng của nhà vệ sinh, cuộc đối thoại của hai người cũng lọt vào tai của Thẩm Dục không sót một chữ thông qua máy nghe trộm.

Xem ra Thẩm Dục vẫn chưa hoàn toàn tín nhiệm y.

"Du Đường." Hàn Tử Thần lạnh lùng hỏi: "Anh có còn nhớ rõ việc bản thân là người của nhà họ Hàn không?"

"Nhà chúng tôi nuôi anh ăn học 25 năm, bây giờ anh quay đầu một cái đã quên mất nhiệm vụ của mình, sa đọa đẩy đưa với tên ma quỷ máu lạnh Thẩm Dục kia, anh có nghĩ anh khiến cho nhà họ Hàn cảm thấy thất vọng về anh không?"

Thật hay cho khả năng lấy đạo đức ra để thao túng tâm lý người khác của Hàn Tử Thần.

Du Đường mím môi, rũ mi nhìn xuống đất, tiếp theo đó thì giương mắt nhìn lên, nét mặt ẩn nhẫn khổ sở: "Tôi chưa từng quên tôi là người của nhà họ Hàn, tôi cũng vẫn luôn nhớ kỹ công ơn nuôi dưỡng của nhà họ Hàn."

"Đối với Thẩm gia mà nói, mặc dù tôi đi theo cậu ấy, cũng sẽ tuyệt đối không làm ra bất cứ chuyện gì gây hại cho nhà họ Hàn."

"Thẩm gia là người tốt, cậu ấy đáp ứng yêu cầu của tôi rồi."

“Cậu chủ……” Nói đến đây, Du Đường khom lưng cúi đầu thật sâu với Hàn Tử Thần, nói: "Xin lỗi, tôi không thể hoàn thành nhiệm vụ cậu giao phó."

“Bởi vì……”

Ánh mắt của người đàn ông sáng ngời, ngữ điệu nghiêm túc kiên định: “Tôi vĩnh viễn sẽ không phản bội Thẩm gia.”

【 đinh —— độ hảo cảm của Thẩm Dục+10, độ hảo cảm hiện là là 75】 hệ thống reo lên: 【ký chủ quá đỉnh! 】
 

Mà lúc này, Thẩm Dục đang đứng trong bữa tiệc, thản nhiên vuốt ve ly rượu trong tay, chợt nâng ly lên uống một hơi cạn sạch.

Sau đó, không màng tới những người mon men tới định bắt chuyện với hắn, chống gậy cất bước đi về hướng Du Đường.

-----

Editor Anh Quan


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp