BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒI

Vì vai ác chết lần thứ hai ( 09 )


2 tháng

trướctiếp

Hàn Tử Thần nghe thấy lời này thì sắc mặt hết trắng lại xanh, nhưng lần này gã ta không đôi co với Thẩm Dục nữa, đợi Thẩm Dục đi ngang qua. Tầm mắt gã ta dừng lại trên gương mặt Du Đường, ánh mắt dường như đang muốn biểu đạt gì đó.

Du Đường giả vờ không thấy, cúi đầu nhanh chân đi theo Thẩm Dục.

Sau khi yên vị trên xe hơi, Du Đường vẫn không hiểu vì sao Thẩm Dục lại làm vậy trước mặt Hàn Tử Thần.

Vừa rồi ở trong kia, Thẩm Dục mắng Du Đường chó này chó nọ, y cảm thấy bản thân vẫn nhịn được tốt, thế nhưng câu cuối cùng lại khiến y hơi kinh ngạc.

Cái gì mà: "Mày không cần anh ta, tao cần."?

Nghe mà nổi hết cả da gà da cóc.

Ai không biết còn tưởng Thẩm Dục coi trọng y.

"Cầm đi." Bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng nói, Du Đường tiếp lấy đồ vật được ném lại theo bản năng.

Lúc này mới phát hiện đó là một hộp thuốc mỡ bôi ngoài da và một lọ thuốc viên.

"Vết thương trên cổ, về nhà tự bôi đi." Thẩm Dục mân mê gậy chống trong, tuy rằng đôi mắt không nhìn vào Du, nhưng đúng là hắn đang nói chuyện với y: "Thuốc uống hai lần một ngày, mỗi lần một viên, trị giọng nói."

"???"

Du Đường ngơ ngác ngồi đờ người ra.

Thẩm Dục bị quỷ ám rồi chắc?

Sao đột nhiên tốt bụng thế?

"Vừa rồi anh cũng thấy rồi đấy." Thẩm Dục cười nhạo nói: "Trong lòng Hàn Tử Thần căn bản không có anh. Thế mà lại bán mạng vì hắn, chẳng thà trở  người của tôi."

Du Đường vẫn còn đang ngơ ngác, buột miệng thốt : "Trở thành người của cậu? Người gì, người kiểu kia ấy hả?"

Sau khi hỏi xong mới chợt nhận ra lời của Thẩm Dục có nghĩa khác.

Quả nhiên, Thẩm Dục sững người ra, nét mặt đột nhiên có hơi kỳ quái, hắn hỏi: "Anh lại còn muốn bò lên giường của tôi?"

"Chẳng lẽ anh cảm thấy lúc nãy tôi ra mặt là vì anh à?"

"Anh chắc không ảo tưởng là tôi thích anh đấy chứ?"

"Anh thì là cái thá gì mà tôi phải thích anh?"

"Tự mình đa tình nó cũng vừa vừa phai phải thôi?"

"......"

Vốn dĩ Du Đường còn đang bình thường, Thẩm Dục lại chặn miệng hỏi liền tù tì năm câu, vẻ mặt hắn lúc này như muốn nói "Đừng có mà, đừng có mà cho rằng tôi thích anh đó", nóng lòng muốn phủi sạch  mọi việc, lại đột nhiên khiến cho y cảm thấy kỳ lạ.

Nghĩ đến đây, Du Đường ấp ủ cảm xúc trong đầu, mi mắt rũ xuống, nhẹ nhàng mân mê hộp thuốc trên tay: "Thẩm gia hiểu lầm ý tôi rồi."

 "Tôi còn chưa ảo tưởng đến mức đó."

"Việc xảy ra hôm nay, nếu ngài không phải là vì tôi nên mới ra mặt, tôi cũng muốn cảm ơn ngài, để tôi không trở thành kẻ quá mức hèn mọn trước mặt người trong lòng."

"Hơn nữa lúc này đây tôi cũng tự biết, dù cho bản thân cố gắng đến thế nào, cũng không thể so sánh được với Vân Thanh. Nhưng nhà họ Hàn có ơn nuôi dưỡng tôi, cậu muốn tôi trở thành người của cậu thì đương nhiên có thể, nhưng nếu cậu muốn tôi làm ra chuyện gây tổn hại đến nhà họ Hàn, vậy thì xin thứ lỗi, tôi không làm được."

Du Đường ngẩng đầu lên, hốc mắt ửng đỏ, nhìn Thẩm Dục cười méo xệch miệng: "Cuối cùng, cảm ơn thuốc của cậu, đây là lần đầu tiên trong đời có người quan tâm tôi đến như vậy."

Ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ xe, làm sáng lên đôi con ngươi loang loáng ánh nước của Du Đường, khiến cho gương mặt của người đàn ông có vẻ càng thêm chân thành, dịu dàng.

Trái tim trong lồng ngực đột nhiên đập nhanh hơn một chút, Thẩm Dục nhíu mày, quay mặt nhìn ra bên ngoài.

Hắn đã điều tra kỹ càng về Du Đường từ lâu, người đàn ông này ở nhà họ Hàn thực ra không hề có cảm giác tồn tại, vẫn luôn chỉ là người ăn kẻ ở.

Không cha không mẹ, lại không có người quan tâm, ôm mối tình đơn phương với Hàn Tử Thần,  việc dũng cảm nhất từng làm đó là nhận nhiệm vụ đến nhà họ Thẩm để nằm vùng.

Lại không biết kỳ thật bản thân chỉ là một quân cờ trong tay Hàn Tử Thần.

Thành công hay thất bại đều sẽ không được Hàn Tử Thần coi trọng, chỉ là công dã tràng xe cát.

Thật là.....Ngốc quá.

"Tôi khuyên anh nên tự biết điều đi." Thẩm Dục lạnh lùng nói: "Dù cho có trở thành người của tôi, ở bên cạnh tôi đi chăng nữa, việc anh có thể làm chẳng qua cũng chỉ là bưng trà đổ nước, chăm sóc cho cuộc sống hằng ngày của tôi. Những chuyện khác, tôi sẽ không để anh làm, anh cũng không có năng lực làm."

"Tôi nói đến như vậy rồi, anh có hiểu được tí gì không đấy?"

Du Đường cúi đầu, ở góc độ Thẩm Dục không nhìn đến, khóe môi nhẹ nhàng cong lên, thầm nghĩ tên này hóa ra là loại người khẩu xà tâm phật đây mà, miệng vẫn ngoan ngoãn đáp lời: "Vâng, tôi đã hiểu rồi."

"Hừ, anh cũng thức thời đấy."

Nói xong câu này, Thẩm Dục dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại ,không nói chuyện nữa.

Du Đường quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nín cười nín đến mức đau hết ruột gan.

Hệ thống bên trong ý thức lại bắt đầu lải nhải: 【 ký chủ, kỹ thuật diễn xuất vừa rồi của ngài quá nice! Vừa khéo léo phủi sạch quan hệ với Hàn Tử Thần, lại tự biến mình thành tên khờ khạo thà chết cũng không hại ân nhân, thành công khiến cho Thẩm Dục hào phóng ném thêm 5 điểm hảo cảm! Độ hảo cảm hiện tại là 57.002!】

Du Đường: Ồ! Ta diễn xuất giỏi đến thế cơ à?

 【 quá là giỏi luôn, ngài lúc nãy không để ý sao, ban nãy, ánh mắt hắn nhìn ngài đã thay đổi? Em cảm thấy hắn sắp thích ngài rồi! 】
 

Du Đường: Đừng nói bừa, vẫn chưa đâu.

Du Đường: Thế nhưng kỳ thật hắn rất đáng yêu, lại hay cáu kỉnh, giận dỗi, trong lòng còn có một nàng công chúa nhỏ.

Du Đường: Hoàn toàn thay đổi ấn tượng ban đầu của ta về hắn.

Hệ thống đột nhiên hỏi:【 Vậy đến lúc hắn thật sự thích ngài rồi, ngài có chấp nhận hắn không? 】

Du Đường trả lời không chút do dự: Không đâu.

Du Đường: Ta có cảm giác ta tuyệt đối sẽ không yêu bất cứ ai.

Du Đường: Vả lại ta làm nhiệm vụ để sống lại, suy xét đến mấy vấn đề này để làm gì.

Hệ thống chợt nhớ đến Ngụy Mặc Sinh, khẽ lẩm bẩm: 【 Thôi, quả nhiên cũng giống nhau. 】

Du Đường: Cái gì giống nhau cơ?

【 không có gì. 】

*

Cuối tháng và đầu tháng, Thẩm Dục sẽ ở lại nhà chính từ hai đến ba ngày.

Mấy ngày này, hắn đều ở trong nhà xử lý công việc, Du Đường luôn ở bên cạnh hầu hạ hắn.

Đám người làm ở nhà họ Thẩm đều thắc mắc về địa vị của Du Đường hiện giờ.

Từ lúc bọn họ vào đây làm cho đến giờ, chưa từng có một ai được phép ở gần Thẩm Dục đến như vậy.

Hơn nữa bọn họ vẫn nhớ hôm trước Du Đường vì chửi thầm Thẩm Dục, nên bị phạt quỳ, không hiểu sao hôm nay đã được thăng chức. Nhưng mà cũng không có ai hâm mộ chuyện được thăng chức này.

Bởi vì tính tình của Thẩm Dục quá khó chiều, không có ai muốn đứng bên cạnh hầu hạ hắn cả ngày.

Sau khi đặt tách trà ngon lên bàn để phục vụ Thẩm Dục, Du Đường đang định đi ra ngoài, lại bị hắn gọi lại.

Thẩm Dục chỉ vào chiếc sô pha đặt trong phòng làm việc: “Anh cứ ngồi ở đằng kia, chờ tôi.”

“???”Du Đường: “Thẩm gia, cậu đang bàn việc công đấy, cậu không sợ tôi tiết lộ bí mật của cậu cho sao?"

Thẩm Dục bình tĩnh nói: “Nếu anh có ý đó thì sẽ không hỏi như vậy.”

“……”

Du Đường không đoán ra được đối phương có phải đang thử y hay không, chỉ đành gật đầu đồng ý, ngoan ngoãn ngồi yên trên sô pha.

Thẩm Dục mở một cuộc họp video call trước mặt Du Đường, từ đầu đến cuối rất chuyên nghiệp, rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành mà Du Đường nghe không hiểu.

Liên tưởng đến tuổi tác của Thẩm Dục hiện , y vô thức sinh ra cảm giác bội phục đối với người đàn ông trẻ tuổi này.

Họp xong, Thẩm Dục tắt màn hình, nhìn sang Du Đường đang dựa vào sô pha ngáp dài ngáp ngắn, chợt nhớ tới những lời mà Tống Thành nói lúc trước.

Tống Thành nói Du Đường rất có thể sẽ trở thành mấu chốt để chữa khỏi hẳn bệnh tâm thần phân liệt và thói khiết phích cực kỳ nghiêm trọng của hắn.

Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho Thẩm Dục quyết định để Du Đường sống sót, ở lại bên cạnh hắn.

Đối với hắn mà nói, đứa bé xuất hiện vào ban đêm kia chính là vết nhơ trong cuộc đời của hắn.

Ngay cả thói ở sạch quá đáng cũng là vấn đề nghiêm trọng gây phiền phức cho sinh hoạt thường ngày của Thẩm Dục nhiều năm qua.

Hắn không muốn những thứ này sẽ trở thành nhược điểm của bản thân, không muốn kẻ thù có bất cứ cơ hội nào để lợi dụng những nhược điểm này.

Nghĩ đến đây, hắn cất giọng gọi Du Đường.

Du Đường hoàn hồn: “Vâng? Có chuyện gì vậy Thẩm gia?"

Thẩm Dục chống cằm, khẽ cười nói: "Chín giờ tối hôm nay, hãy tới phòng gặp tôi."

--------

Editor Anh Quan


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp