BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒI

Vì vai ác chết lần thứ nhất(26)


11 giờ

trướctiếp

Sau khi lễ tang của Khương Viên được tổ chức xong xuôi, Ngụy Mặc Sinh không còn gắng gượng nổi nữa, hắn phát sốt cao rồi ngất xỉu.

Sốt cao liên tục làm cơ thể hắn yếu ớt, gương mặt tái nhợt. Du Đường xót ruột bèn đưa hắn về nhà mình để tiện chăm sóc. Căn nhà trọ Du Đường đang thuê là loại chỉ có một phòng ngủ, y đỡ Ngụy Mặc Sinh nằm lên giường, dán miếng dán hạ sốt lên trán hắn, sau đó cầm tăm bông thấm nước chấm khóe môi nứt nẻ của Ngụy Mặc Sinh, ngồi bên cạnh canh chừng chờ cơn sốt của hắn hạ xuống rồi mới định đứng lên, ra ngoài ngủ trên sô pha.

Thế nhưng vừa nhổm mông lên đã bị giữ chặt lấy tay.

"Đừng đi....." Ngụy Mặc Sinh nhắm nghiền mắt, tuy đang hôn mê nhưng sức lực lại rất lớn, hắn chau mày lẩm bẩm: "Mẹ ơi.......đừng đi......Anh ơi......Đừng bỏ rơi em....."

Du Đường thở dài, đành leo luôn lên giường nằm, đắp chăn rồi với tay tắt đèn điện.

Sau đó, y nhẹ nhàng vuốt giãn chân mày cau chặt của Ngụy Mặc Sinh, an ủi hắn: "Anh không đi đâu hết, anh ở đây với em, ngủ đi."

Dỗ dành hết nước hết cái, rốt cuộc thì Ngụy Mặc Sinh cũng không nói mớ nữa, hắn kéo Du Đường ôm vào lồng ngực, yên tâm chìm vào giấc ngủ say.

Từ trước đến giờ Du Đường rất ít khi ngủ chung giường với người khác, hiện giờ lại bị ôm chặt cứng, y ngủ không được, bèn thầm gọi hệ thống trong đầu: Thống Thống, ra đây nói chuyện.

【 tới liền tới liền. 】

Du Đường hỏi: Khi nào là thời điểm thích hợp để giao phong thư của Khương Viện cho Ngụy Mặc Sinh?

Y vẫn luôn ghi nhớ việc Khương Viện nhờ vả mình khi bà còn sống. 

Nhưng theo nguyên tác, sau khi Ngụy Sâm qua đời vì tai nạn máy bay, Ngụy Mặc Sinh mới được nhà họ Ngụy đón về.

Cho nên, hiện giờ Du Đường rất rối rắm, không biết có nên tiết lộ chuyện này với Ngụy Mặc Sinh hay không.

【 hiện tại cốt truyện đã tiến vào thời điểm mấu chốt, nếu ngài hành động không cẩn thận sẽ khiến cốt truyện bị chệch hướng. 】hệ thống nghiêm túc phân tích: 【 Ngụy Sâm vẫn luôn lăm le ngài như hổ rình mồi, gần đây còn đích thân đến xem các trận đấu của ngài, nếu anh ta biết được thân phận Ngụy Mặc Sinh, khả năng cao là vai ác sẽ không thể sống đến giai đoạn tiếp theo của cốt truyện. 】

【 Bởi vậy, em cảm thấy ngài nên chờ đến khi Ngụy Sâm đi lĩnh cơm hộp thì hẵng giao phong thư cho Ngụy Mặc Sinh. 】

Du Đường: Ừ, vậy cũng được.

Theo nội dung cốt truyện, Ngụy Sâm gặp tai nạn máy bay vào ngày 12 tháng 3 sang năm, trùng với ngày y tham gia trận đấu ở đấu trường sinh tử.

Xem ra, quãng thời gian mà Du Đường có thể bầu bạn với Ngụy Mặc Sinh còn lại không nhiều lắm.

【 À đúng rồi ký chủ. 】 hệ thống đột nhiên nói: 【 Mấy ngày hôm trước, em tán gẫu với đám đồng nghiệp cùng công ty, tụi nó kháo nhau là Chủ Thần Đại Nhân đã đi lịch kiếp rồi, nghe nói ngài ấy đã tìm được người kia.】

Du Đường: Chủ Thần? Là sếp của các ngươi à?

【 Vâng, đúng thế, Chủ Thần Đại Nhân là sếp tổng của chúng em, là vị thần tối cao cai quản 3000 tiểu thế giới và 3000 đại thế giới, tất cả chúng em đều nghe theo lệnh của ngài ấy. 】

【 Nhưng mà ở chỗ chúng em có một lời đồn truyền miệng, rằng từ mười vạn năm về trước, trước khi trở thành vị thần tối cao, Chủ Thần Đại Nhân vốn là đại ma đầu đó, ngài ấy phải lòng chính vị sư tôn của mình, đáng tiếc sư tôn của ngài ấy lại tu vô tình đạo, đoạn tình cảm của hai người kết thúc rất bi thương, lại sau đó nữa, Chủ Thần Đại Nhân bị chúng thần trên Thần giới vây giết, sư tôn của ngài vì cứu ngài ấy mà trả giá đại giới, cuối cùng hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể bước vào luân hồi.】

【 Kết cục là Chủ Thần Đại Nhân phát điên rồi, ngài ấy giết sạch toàn bộ thần tiên trên Thần giới, lập lại trật tự của thế giới, trở thành Chủ Thần, và là vị thần tối cao và duy nhất trên thế gian. 】

【 Nhưng mà dạo này á, đám đồng nghiệp của em truyền tai nhau rằng, nếu theo các ký chủ tới các thế giới nhỏ sẽ có cơ hội được chạm mặt Chủ Thần Đại Nhân. 】

Hệ thống tiếc nuối lẩm bẩm: 【Em là nhân viên mới vào làm, đây cũng là lần đầu tiên em làm nhiệm vụ, chắc là không có cơ hội được gặp Chủ Thần đâu.】

Du Đường nghe xong, nhịn không được thầm cảm thán: Không ngờ Chủ Thần của các ngươi cũng là kẻ si tình.

【 đúng vậy! Đâu phải ai cũng giống ngài, y như khúc gỗ mục, dốt đặc cán mai, không hiểu chuyện tình yêu!】

Du Đường: Đang nói chuyện bình thường, sao ngươi lại đột nhiên chuyển đề tài sang công kích ta?

【 em không phải, em không có, ngài nói bừa. 】

Du Đường:......

*

Sau khi tán gẫu với hệ thống một lát, Du Đường cũng dần quen với việc bên cạnh mình có thêm một người nằm ngủ. Hơn nữa nhiệt độ cơ thể Ngụy Mặc Sinh khá cao, ôm ngủ ngày đông cũng thật ấm áp, Du Đường bất tri bất giác ngủ quên lúc nào không biết.

Sáng hôm sau Ngụy Mặc Sinh dậy trước, phát hiện mình đang nằm trong lồng ngực Du Đường thì ngơ ngẩn. Đại não của hắn cố gắng sắp xếp lại mớ thông tin lẫn lộn tối qua, khuôn mặt dần đỏ lựng lên. Từ khi mẹ qua đời, hắn luôn sống trong mơ mơ màng màng. Nếu không nhờ có anh Đường vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc thì bệnh của hắn sẽ không khỏi nhanh như vậy.

Trong lòng ngập tràn áy náy và cảm kích, Ngụy Mặc Sinh thừa dịp Du Đường còn đang ngủ, lén lút bước xuống giường định đi nấu bữa sáng, nhưng nào ngờ cơn sốt cao làm cho hắn mất hết sức lực, vừa đứng dậy đã ngã đổ lại giường, xui xẻo thế nào mà ngã vào đúng....."chân giữa đang phấn khởi chào buổi sáng" của Du Đường.

"Ơi?" Du Đường mở choàng mắt tỉnh dậy, cúi đầu nhìn xuống thì chạm mắt với Ngụy Mặc Sinh.

Ngụy Mặc Sinh: "......"

Du Đường: "......"

 "Anh Đường, em xin lỗi." Ngụy Mặc Sinh hoảng loạn vội vàng đứng dậy: "Em không cố ý, em bị ngã!"

Mấy tháng nay, bận bịu tối mắt tối mũi vừa đi học vừa chăm sóc Khương Viện, Ngụy Mặc Sinh vẫn luôn dằn tình cảm với Du Đường xuống đáy lòng, không dám nghĩ đến dù chỉ một lần, hắn luôn nhắc nhở bản thân không được hy vọng xa vời.

Nhưng đêm qua hai người ngủ chung một giường, mới sáng sớm hắn lại ngã úp mặt vào chỗ...chỗ đó của Du Đường, thế là những tình cảm chôn sâu trong đáy lòng tựa như hạt giống nảy mầm phá đất chui lên, đâm chồi bén rễ, khiến cho đầu óc hắn choáng váng.

"À, vậy à." Du Đường không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, sáng nào mà  "chân giữa" của đàn ông không thức dậy chào cờ, Ngụy Mặc Sinh chỉ ngã ụp mặt vào thôi, không có vấn đề gì.

"Em định đi đâu thế?"

Ngụy Mặc Sinh không dám nhìn Du Đường: "Em thấy anh chưa dậy nên định đi nấu bữa sáng!"

"Lại đây." Du Đường vẫy tay, Ngụy Mặc Sinh bò lại gần, một bàn tay mát lạnh đặt lên trán hắn. Du Đường sờ sờ trán Ngụy Mặc Sinh rồi lại sờ cổ xem có còn sốt không, sau khi chắc chắn hắn đã hết sốt mới gật gù, đoạn y nói: "Ừ, hạ sốt rồi đấy, em đi uống nước đi, cả đêm qua sốt sợ là bị mất nước, nấu cơm cứ để đó."

Vừa nói Du Đường vừa bước xuống giường: “Anh đi giải quyết nhu cầu một chút, lát nữa để anh nấu bữa sáng cho.”

Y rảo bước vào phòng tắm rồi đóng cửa lại.

Để mặc Ngụy Mặc Sinh ngồi một mình ngẩn ngơ trên giường.

Giải quyết nhu cầu..…

Đôi mắt hoa đào bỗng chốc mở to ra, tim Ngụy Mặc Sinh đập thình thịch như trống đánh, đầu óc hắn choáng váng, hoàn toàn tê liệt.

Ngụy Mặc Sinh không chịu nổi ngã vào chỗ Du Đường nằm ngủ tối qua, ánh mắt hướng đến cửa phòng tắm, phảng phất nhìn xuyên thấu qua cánh cửa bằng thủy tinh mờ là một người đàn ông anh tuấn  dựa vào vách tường, hơi ngửa đầu, đôi mắt khẽ híp, bờ môi ngẫu nhiên phát ra những tiếng thở dốc nhè nhẹ.

Toàn thân nóng bừng như lửa đốt, hầu kết hắn lăn lộn, cuộn chăn đắp lên, hướng bàn tay xuống dưới.

Trên trán lấm tấm mồ hôi, Ngụy Mặc Sinh vùi đầu vào gối Du Đường, lẩm bẩm gọi tên y, hắn muốn làm chuyện thân mật nhất với người đang ở trong phòng tắm, khuôn mặt xinh đẹp dần đỏ bừng lên, thoạt nhìn vừa si mê lại vừa kiều diễm.

Đến lúc tận hưởng được khoái lạc, thở phào một hơi, hắn mới chợt ý thức được mình vừa làm chuyện gì.

Vội vã bò lăn xuống giường, mặt hắn cắt không còn giọt máu, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng ngủ.

Mà lúc này ở trong phòng tắm, sau khi tắm nước lạnh qua một lượt, Du Đương nghe thấy hệ thống nói.

【 ký chủ, ngài biết vừa rồi Ngụy Mặc Sinh làm gì bên ngoài không? 】

Du Đường nặn kem đánh răng: Cậu ấy làm gì?

【 Cậu ta nằm ở chỗ ngài ngủ, ôm gối của ngài, gọi tên ngài để tự "an ủi" đó.】

Du Đường:???

------

Editor Anh Quan


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp