Xuống xe ngựa, dì ta đi vào đại sảnh để cúng bái, ta ở bên ngoài giả vờ vô tình nhìn Tạ Thanh Sơn.

Hắn đang bán tranh ở quảng trường.

Trông cũng được.

Xem hắn nói chuyện cũng có vẻ nho nhã lễ phép.

Chỉ là, nhìn quần áo chắp vá của hắn, thật nghèo. Ta không muốn sống cuộc sống nghèo khổ.

Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một hơi thở xa lạ, ta giật mình, quay đầu lại thì ra là Thế tử gia. Hắn cùng ta nhìn Tạ Thanh Sơn ở đằng xa, nói: "Đó chính là ứng cử viên làm chồng của ngươi?"

Trong giọng nói còn mang theo chút chế giễu.

Trong lòng ta khó chịu vì hắn nói như vậy nhưng vẫn nói: "Thế tử gia, ngài quen hắn sao? Học vấn của hắn thế nào, tương lai có hy vọng đỗ khoa cử không, hy vọng lớn không, tính tình thế nào?"

Hắn cau mày nhìn ta: "Sao ngươi lại coi người khác như cải trắng, cân ký để bán vậy? Người khác chọn ngươi, thế chẳng phải cũng như chọn thịt lợn sao? Hôn nhân như vậy có ý nghĩa gì?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play