Giang Nhu lập tức gọi điện thoại cho Kim Đại Hữu, nói phát hiện của Lê Tiêu và lời nói của Đổng Minh Minh với cậu ta.
Âm thanh Kim Đại Hữu trong điện thoại có hơi run rẩy, "Tôi lập tức lại đây."
Sau năm ngày, Kim Đại Hữu ngồi máy bay suốt đêm tới nơi, Lê Tiêu lái xe đi đón cậu ta, khi đến đã là hơn mười giờ tối, trước tiên ở tạm một buổi tối, chuẩn bị ngày mai liên hệ gặp người.
Trên đường, Kim Đại Hữu còn cố ý về nhà một chuyến, cầm ảnh cả gia đình khi còn bé duy nhất trong nhà, tấm ảnh được chụp khi cậu ta đầy tháng, ngay trước cửa nhà ở quê, thím Thạch và chồng ngồi ở trên ghế, trong lòng thím Thạch còn ôm Kim Đại Hữu trẻ con, Kim Đại Bằng bốn năm tuổi ngồi trên đùi chồng bà ấy, bức ảnh giữ không quá tốt, qua nhiều năm đã có hơi mờ, nhưng vẫn mơ hồ nhìn ra đứa trẻ bốn, năm tuổi đó giống chồng Đổng Minh Minh đến mấy phần.
Giang Nhu vội lấy những bức ảnh kết hôn mà Đổng Minh Minh đưa cho cô mấy ngày trước ra, Kim Đại Hữu cẩn thẩn xem từng bức một, cuối cùng bàn tay cầm bức ảnh khẽ run, cậu ta ngẩng đầu hỏi Lê Tiêu bên cạnh, thật sự không dám tin tưởng hỏi: "Anh, là anh ấy sao?"
Sợ mình nhìn ra không phải.
Lê Tiêu cũng không dám nói chắc chắn, "Anh thấy giống, ngày mai gặp trước rồi nói sau, đến lúc đó trực tiếp đi bệnh viện xét nghiệm ADN."
Vẫn là do trước đó trong thành phố đã xảy ra một vụ án g.i.ế.c người, mới để cho rất nhiều người biết trong bệnh viện có thứ như xét nghiệm ADN, con rể phú thương ở rể mười mấy năm, cuối cùng phát hiện hai đứa bé cũng không phải của anh ta… Bởi vì chuyện này, rất nhiều người trong giới nhà giàu đi bệnh viện làm xét nghiệm ADN, khỏi phải nói, thật sự giám định ra vài người bị cắm sừng.
Kim Đại Hữu ở một buổi tối. Sáng hôm sau lúc ăn cơm, Giang Nhu gọi điện thoại cho Đổng Minh Minh, nói một tiếng Kim Đại Hữu đã tới.
Đổng Minh Minh nói chờ một lát, khoảng sau mười mấy phút, cô ấy gọi điện thoại lại đây, nói Thẩm Hạ đã xin nghỉ một ngày, muốn gặp mặt.
Cuối cùng hẹn ở cửa một bệnh viện tư nhân hội hợp.
Sáng sớm cơm nước xong, Giang Nhu và Lê Tiêu đưa An An đến trường mẫu giáo trước, sau đó lái xe tới thẳng bệnh viện tư nhân. Vốn cho là mình tới sớm, không nghĩ tới sau khi đến, phát hiện gia đình Đổng Minh Minh đã tới đủ, đứng ở cửa chính bệnh viện, ngoại trừ Đổng Minh Minh, Thẩm Hạ, cha mẹ nuôi Thẩm Hạ cũng tới, nhìn thấy bọn họ xuống xe, cả nhà dường như có hơi căng thẳng.
Kim Đại Hữu cũng căng thẳng, cậu ta chưa hề nói việc này cho thím Thạch, thậm chí sáng sớm cũng không đến thăm thím Thạch ở nhà Chu Kiến, sợ cuối cùng không phải, uổng công vui vẻ một hồi.
Sau khi xuống xe hai gia đình gặp mặt, khách sáo lên tiếng chào hỏi, Thẩm Hạ và cha mẹ nuôi của anh ta đang quan sát Kim Đại Hữu. Kim Đại Hữu thì quan sát Thẩm Hạ, nhìn người đàn ông cao to khí phái, chẳng biết vì sao, mũi trở nên đau xót.
Cậu ta xưa nay không nghĩ tới người anh trai bị lừa bán của mình sống tốt như vậy, trước đó cậu ta đã tính tới suy đoán xấu nhất.
Thẩm Hạ nhìn Kim Đại hữu, ánh mắt cũng hết sức phức tạp.
Có thể là vì m.á.u mủ tình thâm, rõ ràng với anh ta mà nói đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng trong lòng anh ta lại cảm giác rất bi thống.
Hai gia đình không quá quen thuộc, đặc biệt là bây giờ còn có loại quan hệ này, tất cả mọi người không có tâm trạng nói chuyện, cuối cùng vẫn là Lê Tiêu đứng ra nói: "Đi vào xét nghiệm ADN trước đi, xem kết quả." .
truyen bac chienCha nuôi Thẩm Hạ phụ họa nói: "Đúng đúng đúng, đi vào trước rồi nói."
Người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh cha nuôi khổ sở cúi đầu.
Mọi người cùng xoay người đi vào trong bệnh viện, Lê Tiêu, Kim Đại Hữu và Thẩm Hạ đứng song song đi ở phía sau, hai anh em không lên tiếng, nhưng đều cố gắng muốn dựa vào gần đối phương.
Giang Nhu đỡ Đổng Minh Minh đi ở chính giữa, Đổng Minh Minh mang thai bốn tháng, nhưng cái bụng nhưng có hơi lớn, cô ấy còn tưởng rằng mình ăn mập lên, mấy ngày trước Giang Nhu gặp mặt đã khuyên cô ấy đi bệnh viện khám thử, lúc này hỏi: "Có đi bệnh viện khám chưa?"
Đổng Minh Minh gật đầu, trên mặt lộ ra một ít nụ cười, "Mấy ngày trước mẹ của tớ đi với tớ, là sinh đôi."
Giang Nhu cũng cười, "Thật tốt."