Giang Nhu cau mày nhìn anh, "Thật sự muốn cho An An đi đóng phim à?"

Thấy sắc mặt anh không tốt, bèn an ủi: "Anh cũng không cần quá tức giận, An An còn nhỏ, sẽ không bị làm khó dễ, hơn nữa cũng là một trải nghiệm mới, sau này lớn lên nhìn còn thấy rất thú vị."

Lê Tiêu thu hồi cảm xúc trên mặt, giọng điệu bình tĩnh nói: "Cũng không phải thật sự tức giận, chỉ là muốn cắt đứt quan hệ với tên Trần Phong này, còn tiếp tục như vậy thì sớm muộn sẽ bị anh ta liên lụy."

Giang Nhu thấy mặt anh lúc này quả thực không giống như có vẻ tức giận, không nhịn được cảm thán, "Anh ta thật sự nên mời anh diễn, kỹ thuật diễn của anh cao hơn An An nhiều."

Lê Tiêu nghe vậy nở nụ cười.

So với Lê Tiêu, Trần Phong rõ ràng càng để ý việc thiết lập mối quan hệ với đạo diễn lớn.

Ngày hôm sau lập tức phái lái xe tới đón An An, Lê Tiêu không thể cứ đưa An An cho anh ta như vậy, con ai người ấy thương, mấy ngày nay anh bận rộn công việc, không thoát thân được, vì thế gọi trợ lý của mình tới, cùng đi với Giang Nhu, Lê Hân và An An.

Trợ lý của Lê Tiêu tên Mạnh Dực, là một chàng trai rất trẻ tuổi, nhìn mới đầu 20, vẻ ngoài cũng không kém. Trước đó Giang Nhu từng nghe Lê Tiêu nhắc tới, là người anh đào từ trong tay Thường Dũng, hồi trước lúc làm việc từng có tiếp xúc mấy lần, cảm thấy năng lực của cậu ta rất mạnh, chỉ là mới ra đại học không khéo đưa đẩy, con người cũng có hơi thành thật, đều bị mấy nhân viên cũ của công ty bắt nạt.

Nói tới việc này, lúc đó Lê Tiêu còn có chút đắc ý, nói cho Giang Nhu, con người Thường Dũng rất thú vị, một mặt anh ta hi vọng cấp dưới chính là người có khả năng giúp anh ta giải quyết vấn đề, nhưng lại có chút đố kị những nhân tài có trình độ học vấn cao, lo lắng những người đó xem thường anh ta ở trong lòng.

Không giống Lê Tiêu, chưa tốt nghiệp cấp ba, năng lực lại mạnh, người như thế Thường Dũng sẽ dùng rất yên tâm.

Đương nhiên trước đó Lê Tiêu có thể được trọng dụng cũng nhất định không chỉ học lực kém năng lực mạnh, còn có sức hút cá nhân của anh, điểm này trước đó Giang Nhu đã phát hiện, tính tình của Lê Tiêu không phải rất tốt, nói cũng không quá nhiều, nhưng không biết tại sao, rất nhiều người sau khi ở chung với anh đều rất tín phục anh.

Điểm ấy khiến Giang Nhu rất ước ao. Bởi vì cô của đời trước, từ mẫu giáo đến tốt nghiệp đại học đều theo đuôi người khác, cho tới bây giờ chưa từng hưởng cảm giác làm chị đại. Địa điểm quay ở thành phố điện ảnh của thành phố S. Trần Phong không nghĩ tới nhiều người theo như vậy, trời vừa sáng đã đến đón người, Lê Tiêu lái xe đưa bọn họ đến trạm xe lửa, vốn muốn trực tiếp đi máy bay, nhưng sợ bọn họ có người sợ độ cao, cuối cùng lựa chọn ngồi tàu hỏa.

Phí tổn đương nhiên là Trần Phong bỏ ra, còn mua ghế thương gia.

Mạnh Dực rất vui sướng, trước khi đi ông chủ đã nói với cậu ta, nhiệm vụ chuyến này là trông chừng người lớn và trẻ nhỏ, tiền lương theo đó mà tính.

Cậu ta nghe nói là đến thành phố điện ảnh, hoàn toàn xem chuyến đi này là nghỉ phép.

Người ngồi ghế thương gia không nhiều, bên trong cũng rất trống trải, cậu ta thường xuyên đi công tác với ông chủ lớn ông chủ nhỏ, vẫn là lần đầu tiên ngồi ghế thương gia, chuyến này thật sự không thiệt.

An An nhìn thấy mẹ và dì đều ở đây, còn có chú Mạnh, cũng không sợ hãi, hoàn toàn không biết vai chính của chuyến đi này là cô bé, uốn éo ở trên người mẹ, một chốc thì nhìn ngoài cửa xe, một chốc thì nói với Giang Nhu muốn ăn kẹo.

Giang Nhu không cho cô bé ăn quá nhiều kẹo, lấy ra dâu tây đã sớm rửa sạch sẽ cho cô bé ăn.

So với kẹo, An An càng thích dâu tây hơn. Bình thường lúc ở nhà, cô bé đều ăn đầu nhọn của dâu tây, cha cô bé ăn đ.í.t dâu tây, bây giờ cha không ở đây, cô bé tự mình ăn hết.

Hơn nữa cực kỳ có lòng tốt cầm dâu tây chia cho những người khác, cả Trần Phong cũng có.

Trần Phong thấy vậy thì cười, khen một câu, "An An thật là ngoan." .

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||

Giang Nhu không tính là quá nhiệt tình, chỉ cười gật đầu.

Con người Trần Phong từ trước đến giờ nói nhiều, cho dù chỉ có một mình cũng nói được, "Tôi thật sự không hiểu nổi vợ chồng hai người, trước đây tôi muốn để Lê Tiêu làm người mẫu, cái tên này c.h.ế.t sống không đồng ý, nói là sợ cô biết rồi ly hôn với anh ta, bây giờ con gái hai người được đạo diễn lớn vừa ý thì tương đương với con đường ngôi sao này bằng phẳng, mọi người có biết hay không, những ngôi sao lớn trên tivi đó, rất nhiều người đều giàu có, làm ngôi sao màn bạc thật tốt, kiếm được nhiều, còn có rất nhiều người yêu thích, một cái quảng cáo là có thể kiếm mấy trăm ngàn, ngành nghề có lãi kếch xù như thế, hai người lại vẫn không lọt mắt."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play