Cố Hải Ba đang vội vàng vui chơi giải trí thì bị điểm danh, không khỏi ngây ngẩn cả người, "Anh?”

“Đúng, anh nhỏ đi theo luyện tập đi.” Cố Vân Khê đẩy anh trai ra, thứ nhất, anh nhỏ là người thích hợp nhất, dù sao anh cả cũng quá bận rộn, việc học của cô cũng bận rộn, về phần Cố Vân Thải, cô dĩ nhiên không muốn để cho hai người này tiếp xúc quá nhiều.

Tương lai Cố Vân Thải muốn gây dựng sự nghiệp, có rất nhiều cơ hội, không vội vàng.

Cố Hải Ba ngược lại không bài xích, truyền thống của Cố gia chính là chiếu cố việc học làm ăn, coi mình là người trưởng thành, Cố Vân Khê chính là như vậy, dưới áp lực mạnh mẽ còn có thể chiếu cố nhiều chuyện.

Cho nên sao những người khác không biết xấu hổ mà không giúp đỡ?

Cố gia là Cố gia của bốn anh em, anh chị em đồng tâm hiệp lực, từng chút dốc sức làm việc.

Kết quả mấy đứa nhỏ Cố gia đều trưởng thành sớm, không có một ai ngây thơ, cực lực đè ép tiềm lực của mình, không thể ném việc học, làm ăn cũng phải xử lý tốt, còn phải học các loại tri thức liên quan.

Yêu đương? Thật sự không rảnh đâu.

“Vậy trong xưởng ai quản? Anh cả đang rất bận.”

“Cũng không phải để anh tự mình ra trận bán trà sữa, cũng không cần mỗi ngày nhìn chằm chằm, việc kinh doanh trà sữa chỉ cần mời vài nhân viên, cách điều chế mới là mấu chốt.” Cố Vân Khê cười híp mắt thuyết phục cậu, "Giai đoạn đầu chuẩn bị sẽ tương đối vất vả, đến lúc đó để chị hai chạy đến nhà máy, Khương Nghị, anh phải phụ trách an toàn của chị tôi.”

Khu vực nhà máy hẻo lánh cũng có chỗ không tốt, nếu không, lại thuê cho chị hai một vệ sĩ?

“Không thành vấn đề.” Khương Nghị cầu còn không được.

"Về phần việc học, gia sư dạy một là dạy, hai cũng là dạy, đúng không?"

Ánh mắt Cố Hải Ba sáng lên, "Nếu đã như thế, cửa hàng của chị hai có thể mở tiệm trà sữa, còn rất gần trường học.”

Cố Vân Khê im lặng, vẫn không tránh được sao? Cửa hàng kia đúng là một vấn đề, cách trường học của Tề Tĩnh hơi gần.

Khương Nghị ho một tiếng, "Không được, mặc dù xưởng đã dọn đi, nhưng chị hai cậu đang cân nhắc gây dựng sự nghiệp.”

“Sao tôi không nghe nói? "Cố Hải Ba mạnh mẽ quay đầu.

“Thành tích của cô ấy không tốt bằng cậu, tinh lực học tập tương đối nhiều, dưới tình huống này còn cân nhắc gây dựng sự nghiệp, đoán chừng là không tiện nói, các cậu làm bộ như không biết đi.”

“A.” Cố Hải Ba vừa mới gật đầu, bỗng nhiên phát hiện không đúng, "Cô ấy không nói với người nhà mình, mà lại nói với một người ngoài?”

Đôi mắt cậu nhìn chằm chằm vào Khương Nghị, tràn ngập hoài nghi. Trong lòng Khương Nghị có chút hoảng, "Nói với người ngoài không có áp lực, người nhà không giống thế.”

Nói cũng có đạo lý, nhưng Cố Hải Ba vẫn có chút hoài nghi.

Cố Vân Khê cũng nhìn kỹ Khương Nghị, lời này là thật hay giả không quan trọng.

Cô chỉ cảm thấy thái độ của gã đối với Cố Vân Thải không tầm thường, ai sẽ đem tiền mình kiếm được đều giao cho một người ngoài bảo quản?

“Các cô cậu đều quá ưu tú, A Thải sẽ bị tự ti dưới ánh sáng chói mắt của các cậu, biết không?”

Cố Vân Thải vẫn cảm thấy mình là người bình thường nhất trong các anh chị em, thành tích cũng kém cỏi nhất, tư chất không đủ tốt.

Cố Hải Ba kỳ quái hỏi lại, "Tại sao chị hai tôi phải tự ti? Dáng dấp xinh đẹp, trong nhà có tiền, ôn nhu săn sóc, người lại có khả năng, trù nghệ rất cao, toàn bộ trường học không có nữ sinh nào ưu tú hơn chị ấy.”

“Chị hai không kém chúng ta đâu.” Cố Vân Khê mím môi, "Chúng ta đều có đặc điểm riêng, đều vô cùng ưu tú.”

“Ha ha.” Khương Nghị liếc mắt nhìn bọn họ, "Không chỉ cần các cậu cảm thấy, mà chính cô ấy cũng phải cảm thấy.”

Hai anhe m Cố Vân Khê nhìn nhau, xem ra đã đến lúc bọn họ ra tay.

“Ai muốn theo chúng ta về nhà ăn cơm? Chỉ có một yêu cầu, khen chị tôi, các loại khen, dĩ nhiên không thể lộ dấu vết, thật lòng khen, nhất định phải làm cho chị ấy bị lạc trong rắm cầu vồng.”

Mọi người:... Các người nghiêm túc chứ?

Cứ như vậy, Cố Vân Thải sau khi nhìn thấy em gái về nhà thì liền vui vẻ làm một bàn thức ăn.

Trên bàn cơm, mọi người một bên điên cuồng cướp thức ăn, một bên vây quanh cô không ngừng khen ngợi.

Cố Hải Triều đang ở Thâm Thành, không ở nhà.

Cố Vân Khê xông lên phía trước, miệng cô ngọt ngào nhất, "Chị, tài nấu nướng của chị lại tiến bộ, đây là tiêu chuẩn đầu bếp cấp năm sao rồi, trời ạ, em có một người chị bảo tàng, thật hạnh phúc, chị, em rất yêu chị.”

Cố Hải Ba không thua kém ai, "Chị, món tôm cua hầm này thơm ngon vừa miệng, phối đồ ăn cũng ngon, ăn ra mùi vị hạnh phúc, chị giỏi thật, là chị gái giỏi nhất mà em từng gặp, các bạn rất hâm mộ em.”

Thi Vân Vân ăn đầy miệng là dầu, ăn ngấu nghiến, không nghĩ tới tay nghề của chị hai Cố gia tốt như vậy, yêu yêu.

“Tôi cũng rất hâm mộ, nếu tôi có một chị gái biết làm mỹ thực như vậy, ngẫm lại liền vui vẻ, Tiểu Khê, chị lấy đường tỷ của mình đổi với em được không.”

Cố Vân Khê liếc mắt, "Nằm mơ, đừng nghĩ, chị em là bảo bối độc nhất vô nhị, một trăm triệu cũng không đổi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play