Thi Vân Vân thật sự lôi kéo Cố Vân Khê đến quán trà ngồi một chút, cơ hội gặp mặt của các cô không nhiều lắm, nhưng thường xuyên trao đổi thư từ, tán gẫu.

Miệng Cố Vân Khê rất ngọt, khen cô học âm nhạc có khí chất tốt, dáng vẻ tuyệt vời, giống như tiểu tiên nữ, quần áo trên người nhìn rất đẹp, rất hợp với cô, dỗ cô vô cùng vui vẻ, tiếng cười không ngừng.

Tề Tĩnh chỉ cảm thấy mình dư thừa, như ngồi trên đống lửa.

“Hai người nói chuyện đi, tôi còn có chút việc, đi trước đây.”

Cố Vân Khê đảo tròng mắt, "Đừng nha, chúng ta đã lâu không gặp, trò chuyện vài câu đi, không phải là anh có ý kiến gì với tôi chứ? Hay anh canh cánh chuyện của Cố Như, đã lâu như vậy mà còn chưa buông xuống sao?”

Lại là Cố Như, Tề Tĩnh phiền nhất cái tên này, người này không qua được, đúng không? “Nói bừa, là do cô có định kiến với tôi.”

Rõ ràng là cô canh cánh chuyện của Cố Như, còn giận chó đánh mèo với y! Y dám xác định, lại còn có chứng cớ!

Nhưng, rốt cuộc y đã làm sai cái gì? Cố Như quấn lấy y, đây là lỗi của y sao? Hơn nữa, chuyện đã qua lâu như vậy, vì sao còn rối rắm?

“Anh nói cái gì thì chính là cái đó đi.” Cố Vân Khê làm bộ không còn cách nào khác, "Anh vui là được rồi.”

Tề Tĩnh càng tức giận, sao lại có người đáng tức giận như vậy?

Thi Vân Vân nhìn cái này, nhìn cái kia, tò mò không thôi, nhưng cô không mở miệng hỏi, rất có chừng mực.

Cố Vân Khê cầm lấy một miếng trái cây, gặm gặm, bất động thanh sắc nói lời khách sáo, phát hiện hai người này chính là quan hệ bạn bè, gần đây đi có chút gần gũi.

“Tiểu Khê, nếu chị cùng người ta mở một quán cà phê, liệu có được không?”

Cố Vân Khê theo bản năng hỏi ngược lại, "Quán cà phê? định mở ở đâu? mục tiêu khách hàng là loại người nào? dự toán bao nhiêu? sản phẩm chủ lực là gì? có nhân viên pha chế đáng tin cậy không?"

Thi Vân Vân chớp chớp mắt, bị hỏi đến đau đầu, "Cái đó... chị chỉ phụ trách đầu tư.”

Chính là ra tiền? Cố Vân Khê thật sự bó tay, nhiều tiền cũng không thể đốt: “Vậy cũng phải biết tin tức cơ bản nhất, phán đoán có thể kiếm tiền hay không.”

“Tiểu Khê, em biết nhiều thứ như vậy, hay là cùng nhau mở quán cà phê đi.” Thi Vân Vân chỉ chỉ Tề Tĩnh đối diện, "Ba người chúng ta hợp tác.”

Cố Vân Khê:...

Cô thật sự không muốn quấy rầy đến nam chính đâu… "Sao chị lại nghĩ đến việc mở cửa hàng?"

Thi Vân Vân cười híp mắt nói, "Cậu ấy học quản lý xí nghiệp, muốn mở một cửa hàng luyện tập, còn chị, muốn một nơi có thể yên tĩnh ngẩn người, lại có chút tiền lẻ, cứ như vậy chúng ta liền ăn nhịp với nhau.”

Đây cũng là cơ duyên xảo hợp, hai người vốn cắt đứt liên lạc lại gặp nhau trong một lần tụ hội, hàn huyên vài câu, phát hiện cũng tạm được.

Cố Vân Khê không thể không cảm khái sức mạnh của nội dung vở kịch, như vậy cũng có thể liên lụy hai người đến với nhau.

Nữ phụ làm đá kê chân cho nam chính, đưa tiền đưa tài nguyên đưa nhân mạch, cuối cùng, chỉ nhận được một câu, tôi chưa từng yêu cô.

Có đáng không?

Cố Vân Khê khẽ xoay chuyện tâm tư, nếu mạnh mẽ chặt đứt kết nối của hai người, nói không chừng sẽ bị cắn trả, vậy không bằng...

“Quán cà phê tiêu phí cao, người bình thường tiêu phí không nổi, định vị không chính xác, mùi vị không chính xác, dễ dàng đóng cửa, đầu tư cũng quá lớn.”

“Tôi đề nghị mở một cửa hàng trà sữa.”

Nếu tránh không thoát, vậy cứ dứt khoát đối diện.

Dựa theo nội dung trong sách, nam chính là bá tổng, là kỳ tài thương nghiệp, vậy để cho cô nhìn xem là thật hay giả.

Nếu là thật, thì còn gì thú vị hơn việc nam chính thay cô làm công kiếm tiền?

Tề Tĩnh ngây ngẩn cả người, "Cái gì?”

Y vẫn cho rằng Cố Vân Khê chán ghét mình, làm sao có thể giúp y nghĩ ra chủ ý? Chẳng lẽ là ảo giác? Hay là y quá nhạy cảm?

Cố Vân Khê nghiêm túc đưa ra một đề nghị, "Nhập môn thấp, người bình thường đều tiêu phí được, nam nữ già trẻ đều thích hợp, lợi nhuận cao, có thể từ từ làm thành chuỗi thương hiệu.”

"Giống như trà sữa HK và trà sữa uyên ương của HK?" Tim Tề Tĩnh đập thình thịch, nghe ra kế hoạch này của Cố Vân Khê rất thực tế.

Dù sao y cũng xuất thân từ Tề gia, coi như địa vị ở gia tộc không cao, nhưng tầm mắt là không thiếu.

“Đúng vậy, trà sữa trân châu ở vịnh Loan cũng không tệ, loại đồ uống này có thể đóng gói mang đi, tôi có thể cung cấp vài công thức trà sữa.”

Tâm tình Tề Tĩnh rất phức tạp, xem ra thật sự là y đa tâm, "Cô muốn nhập cổ phần?”

“Là anh nhỏ của tôi góp vốn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play