Lúc này Mike cũng ngồi không yên, vội vàng chạy đến nhà hàng.
“Helen, thật trùng hợp, chúng ta lại gặp mặt.”
“Hi, Mike, thật trùng hợp.” Helen giơ ly rượu lên kính, nhìn bộ dáng hòa thuận vui vẻ, hoàn toàn không giống như giấu đao sau lưng.
Cố Vân Khê cười duyên dáng, "Mike, ngài cũng đến rồi, mau nhìn quà Helen tặng tôi đi, một cái máy tính cá nhân, cô ấy rất có thành ý, không giống với những người khác.”
Gã chỉ tặng một hộp sô cô la!
Gã cố nặn ra một nụ cười, "Tôi đang bảo cấp dưới tìm kiếm giăm bông Iberia, nấm cục trắng Alba, trứng cá muối Almas, tôm hùm xanh Pháp.”
Cố Vân Khê cười ha hả, "Vậy tôi sẽ chờ, hy vọng sẽ không để tôi chờ một hai mươi năm.”
Mike:...
Helen nhịn không được cười trộm, nhìn thấy đối thủ cạnh tranh ăn ba ba, thật sự là một chuyện vui vẻ.
"Cố, vừa rồi cô nói, muốn đem thành quả này phân biệt trao quyền cho người của các quốc gia khác nhau?"
Cố Vân Khê vốn muốn mở công ty với người khác, cô cung cấp hỗ trợ kỹ thuật, đối tác phụ trách hoạt động.
Nhưng, cô nhanh chóng phát hiện không được.
Thứ nhất, người bình thường không có loại tố chất chuyên nghiệp này, cũng không thể để cho cô tự mình ra trận, cô còn phải đi học.
Thứ hai, sẽ bị lão đại ngành nghề này vây công.
Thay vì như vậy, không bằng tạo thế cân bằng, đem lợi ích phân tán cho mọi người.
Dù sao, làm như vậy càng kiếm được nhiều tiền hơn.
“Đúng, tôi nghĩ như vậy, mỗi quốc gia tìm một đại lý, ba năm ký một lần, mỗi lần là một khoản tiền, như vậy tất cả mọi người đều bớt việc.”
Mike không khách khí tự mình tìm một vị trí ngồi xuống, "Nhưng làm sao có thể cam đoan khách hàng sẽ mua phần mềm chính bản của công ty mình? Nếu như khách hàng là người M, hắn lại mua máy tính của nước P, sau đó đi mua phần mềm của nước H…”
Đây dù sao cũng không phải là hàng hóa hiện vật, không dễ phân chia khu vực.
“Vậy phải xem bản lĩnh của các đại lý.” Cố Vân Khê tỏ vẻ vô trách nhiệm," Tôi chỉ phụ trách phân khu.”
Mike đảo mắt, "Cô sẽ giao ra mã nguồn, đúng không?”
Có mã nguồn, nó có thể bị phá giải. Cố Vân Khê nhìn thấu tâm tư gã, "Đương nhiên, mã nguồn của mỗi khu không giống nhau.”
Trên mã nguồn, còn có hai tầng mã, muốn phá giải cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Cho dù phá giải được, cũng phải nộp phí độc quyền, cần gì chứ.
Helen đã nghe rõ ý tứ của cô, "Bộ này bao gồm mấy hệ thống?”
Cố Vân Khê cười khả ái, giống như một cô bé ngây thơ, "Tổng cộng là hai phiên bản, hệ thống quản lý văn phòng doanh nghiệp và hệ thống quản lý tài chính tất thắng.”
“Trường học, bệnh viện, ngân hàng, thư viện thì gọi chung là tất thắng.”
Doanh nghiệp và cơ sở hạ tầng công cộng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, phải xem thao tác như thế nào.
Helen và Mike nhìn nhau, thấy được vẻ khiếp sợ trong mắt nhau, tiểu nha đầu này quá giảo hoạt.
Cố Vân Khê chớp mắt, "Đương nhiên, nếu hai người muốn mua, tôi cũng có thể phối hợp, dù sao tôi rất dễ nói chuyện.”
Dễ nói cái rắm, ngay cả lão hồ ly trong thương trường còn phải khôn khéo, rõ ràng là một tay lão luyện đàm phán.
Tề Thiệu không biết từ nơi nào xuất hiện, mặt mày mang theo nụ cười, "Tiểu Khê, đại biểu hai nước R bản và H cũng tới, còn là người quen cũ nha.”
Đôi mắt Cố Vân Khê sáng lên, sáng như sao.
Rất nhanh, cô đã gặp được người quen cũ, "Đã lâu không gặp, ngài Tỉnh Thượng Quân.” (Tên hán việt của Inoue là Tỉnh Thượng Quân)
Gã làm sao còn dám xuất hiện trước mặt cô?
Khuôn mặt Tỉnh Thượng Quân âm trầm đáng sợ, một đôi mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Cố Vân Khê, đây là người đã hủy hoại giấc mộng, tươi lương, tất cả của gã!
“Tên trộm này, trộm kỹ thuật của tôi, cái này vốn nên là của tôi.”
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, lặng ngắt như tờ, không phải chứ? Ăn cắp công nghệ?
Cố Vân Khê thu lại nụ cười trên mặt, lạnh lùng nói: “Trộm kỹ thuật của anh? Anh nghĩ mình là ai? Vốn là bại tướng dưới tay tôi, kỹ thuật không tốt bằng tôi, nhân phẩm lại càng không có, một người thối nát chỉ biết bắt nạt trẻ con, sao anh không nói hệ thống DOS là do anh phát minh? Hay là tất cả mọi thứ trên đời này đều là của anh?”
"Cô…cô..." Khuôn mặt Tỉnh Thượng Quân đỏ bừng, không biết là tức giận hay xấu hổ.
Cố Vân Khê khí thế bức người, "Anh chỉ biết chọn quả hồng mềm để khi dễ mà thôi, nhưng đáng tiếc, tôi là tảng đá cứng, không có mắt thì tới thử xem.”
“Chúng ta đều là người đứng đắn, nghiêm túc làm kỹ thuật, xin độc quyền, anh nói kỹ thuật này là của anh, anh cầm chứng cứ đi kiện tôi, đi đi, lúc nào tôi cũng có thể bồi anh.”
"Cố Vân Khê, cô biết rõ tôi cũng đang nghiên cứu dự án này, cô là cố ý!" Tỉnh Thượng Quân sắp phát điên rồi, gã đã tiêu phí rất nhiền thời gian và tinh lực trong hạng mục này, còn tìm tập đoàn tài chính đầu tư.
Mắt thấy sắp có đột phá, sắp thành công, lại bị đối thủ giành trước một bước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT