Đây chính là chất độc có thể g.i.ế.c c.h.ế.t những dây leo này.

Nhưng chất độc này rất khó chế tạo, số lượng dây leo mà bọn họ có được hiện tại không đủ để chiết xuất chất độc, hơn nữa sự sống của loại độc này rất thấp, muốn kích hoạt sự sống của bọn chúng, bắt buộc phải sử dụng sức mạnh vốn có ở bên trong cơ thể của chính những dây leo đó, ngoài ra cũng có thể sử dụng sức mạnh tinh cầu…

Nếu chỉ bôi chất độc lên trên bề mặt dây leo, chất độc sẽ không phát huy tác dụng, cũng không bị kích hoạt.

Nhóm người Phá Trận Tử bèn nói, độc tố linh lực chính là như vậy, Vân Ca có thể sử dụng sức mạnh tinh cầu của mình để khiến chất độc xâm nhập vào sâu bên trong các loại thực vật.

Vân Ca liền làm thử, quả thực đã thành công nhưng cũng rất phiền phức.

Cô phải sử dụng sức mạnh tinh cầu liên tục để chất độc thẩm thấu vào bên trong dây leo, trong thời gian này, cô không thể làm bất cứ việc gì, quá trình này cũng tốn hơn 10 phút.

Chất độc này không phải không có tác dụng gì, ít ra đó cũng là một cách hay để khống chế dây leo.

Số lượng dây leo ở Bái Tinh hấp thụ nhiều sức mạnh hơn dây leo ở bên trong cơ thể Thẩm Chiết Hạo, Vân Ca không thể truyền sức mạnh tinh cầu cho bọn chúng đến khi chúng nổ c.h.ế.t được.

Nếu như số lượng dây leo quá lớn, dây leo còn chưa chết, có khi Vân Ca đã bị bọn chúng hút thành người khô.

Nhân viên thí nghiệm cần phải chiết xuất ra càng nhiều chất độc hơn nữa.

Vân Ca thưởng cho tất cả nhân viên thí nghiệm, tăng tiền lương trung bình cho bọn họ, đồng thời đưa cho bọn họ nguồn kinh phí khổng lồ để bọn họ tiếp tục cố gắng.

Cô lại đi gặp Thẩm Tĩnh An, kể lại cho hắn tất cả những chuyện về Thẩm Chiết Hạo ở Bái Tinh.

Thẩm Tĩnh An và Liễu Tuyết cùng nhau đi gặp Thẩm Chiết Hạo.

Liễu Tuyết âm thầm nói với Vân Ca, có tới hai Thẩm Chiết Hạo, trước đây cô ta vẫn luôn muốn nói chuyện này cho Vân Ca, nhưng tinh thần lực của cô ta bị một Thẩm Chiết Hạo khác đánh dấu, vì thế cô ta không thể nói ra được, gần đây, dấu ấn đó bỗng nhiên biến mất, cuối cùng cô ta cũng đã gặp được Vân Ca, vì thế mới có cơ hội nói ra chuyện này cho cô. Hai người Thẩm Tĩnh An và Liễu Tuyết ở lại chăm sóc bên giường bệnh của Thẩm Chiết Hạo rất lâu, để không bại lộ chuyện kẻ thù chung của tất cả chủ tinh cầu là Thẩm Chiết Hạo hiện đang có mặt ở Bái Tinh, hai người bọn họ không thể lui tới chỗ của hắn thường xuyên.



Thẩm Chiết Hạo đã tỉnh lại, Vân Ca liền tới bệnh viện.

Cả hai tiếp tục nói lại câu chuyện còn đang dang dở lúc trước, Vân Ca lại lần nữa nhìn thấy tấm hình của Thẩm Vọng Thư, cô bình tĩnh khen: “Con gái của ông rất xinh đẹp.”

Thẩm Chiết Hạo mỉm cười cất tấm hình đi: “Chỉ tiếc tôi không thể chăm sóc tốt cho nó.”

Trong thời gian Thẩm Chiết Hạo nằm viện, bệnh viện cũng không điều trị gì nhiều cho hắn, hắn hoàn toàn sử dụng năng lực tự phục hồi của cơ thể mình để hồi phục sức khỏe của mình.

Lúc Thẩm Chiết Hạo nói chuyện với Vân Ca, dây leo trong cơ thể hắn liên tục kêu gào muốn nuốt chửng các sinh vật cộng sinh khác và cả Vân Ca ở trước mặt hắn.

Dây leo hoàn toàn không nhớ tới bài học trước đó, bọn chúng đã quên lúc trước chúng muốn nuốt chửng Vân Ca, kết quả là suýt chút nữa thì bị nổ tung.

Thẩm Chiết Hạo không phải nhân cách phụ có lực tự chủ vô cùng kém cỏi kia, hắn có thể mắt điếc tai ngơ trước lời kêu gào của những sợi dây leo kia, chỉ là hắn vẫn luôn nghe thấy một giọng nói, yêu cầu hắn đi tới một nơi nào đó…

Căn cứ vào toạ độ đại khái và vị trí tinh tế mà hắn miêu tả, nơi mà dây leo muốn hắn đi tới chính là…

Diễu Tinh.



Vũ Văn Thành nói chuyện với nội gián của hắn ở Bái Tinh, sau khi hạt giống được trồng xuống, bọn họ phàn nàn rằng loại thực vật được trồng từ hạt giống này rất phiền phức, tốc độ sinh trưởng của chúng cực kỳ nhanh.

Sau khi Vũ Văn Thành tự mình đi xem xét những địa điểm quan trọng ở Bái Tinh, hắn gật đầu nói: “Các anh làm tốt lắm, đây là phần thưởng cho các anh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play