Cơ Bảo gào lên: "Có chuyện gì với ngươi vậy? Kỳ thi quan trọng hay Trùng vương quan trọng? Tại sao ngươi lại hành động như một đứa trẻ? Những sinh vật cộng sinh mà ta cho ngươi đã đủ để ngươi trưởng thành! Hơn nữa, ngươi với tư cách là một Nữ Vương Trùng tộc Lantis, hiện tại ký ức truyền thừa đã thức tỉnh, đã đến lúc bắt đầu chịu trách nhiệm sinh sôi nảy nở rồi."

Lý Lộc Lộc hít một hơi thật sâu, chống lại sự thôi thúc muốn đập vào đầu Cơ Bảo và nói: "Tôi có cha mẹ là nhân loại, tôi còn chưa trả hết ân tình… Còn có, tôi là Trùng nhân, đã không còn thân phận Nữ Vương, tôi không cần tiến hành giai đoạn sinh sôi nảy nở."

Cơ Bảo bĩu môi, biến nửa người thành hình côn trùng, bẻ gãy nửa cánh rồi nhét vào miệng Lý Lộc Lộc: “Ngươi có thể lập tức lấy lại địa vị Nữ Vương. Cuộc chiến này cần các chiến binh của bộ tộc Trùng tộc Lantis."

Trùng tộc Lantis là chủng tộc có khả năng chiến đấu toàn diện mạnh nhất trong Trùng tộc, chúng có hàm răng sắc nhọn có thể nghiền nát bất cứ thứ gì, cái bụng sắt có thể tiêu hóa mọi thứ và cái miệng có thể to bằng con mồi.

Tương đối mà nói, Trùng tộc càng mạnh thì khả năng sinh sản của chúng không bằng Trùng tộc cấp thấp, chẳng hạn như Trùng tộc Lantis. Khi đó, Nữ Vương của nó bất ngờ dẫn đầu nhóm tấn công một tinh cầu nhỏ, Nữ Vương c.h.ế.t một cách kỳ lạ, loại Trùng tộc này sau đó cũng biến mất!

Lý Lộc Lộc: "..."

Nếu Cơ Bảo không phải Trùng vương, thì hiện tại mồ cũng xanh cỏ cả thước rồi!

Lý Lộc Lộc cầu xin Lục Thần giúp đỡ, cô vẫn phải tiếp tục đi học, đi làm và chu cấp cho cha mẹ cho đến cuối đời họ, sau khi những chuyện này hoàn thành cô sẽ quay trở lại Trùng tộc.

Mặc dù Lý Lộc Lộc vẫn còn ngoại hình của một đứa trẻ nhưng cô đã trưởng thành hoàn toàn sau khi kế thừa ký ức của Trùng tộc.

Lúc đó cô hi sinh chính mình để cứu lấy đứa con của Đường Manh, chính là vì muốn báo đáp ân tình.

Đứa trẻ trong bụng Đường Manh đã bị sinh vật cộng sinh hút mất mạng, c.h.ế.t ngay khi vừa sinh ra, biết Đường Manh quan tâm đến con mình đến mức nào, cô chỉ có thể dung hợp bản thân với đứa bé, nhưng không ngờ lại trở thành một Trùng nhân.

Lý Dũng và Đường Manh vẫn không biết về chuyện kế thừa ký ức của Lý Lộc Lộc, bọn họ chỉ nghĩ Lý Lộc Lộc vẫn là một bé gái sống hạnh phúc trên Bái Tinh yên bình.

Lục Thần nắm lấy cổ áo Cơ Bảo, nói với Lý Lộc Lộc, "Trở lại lớp học đi, tôi sẽ mang tên ngốc này đi." Cơ Bảo hét lên: "Đừng có kéo ta như vậy, ta cũng cần mặt mũi!"

Lục Thần không nói nên lời: "Muốn mặt mũi thì tự đứng lên đi."

Cơ Bảo ngã người xuống, Lục Thần kéo nó nhưng vẫn bất động.

Lục Thần đưa Cơ Bảo đến gặp Hùng Sơ Mặc, Nam Phu, Thiển Hạ và những người khác, Cơ Bảo đưa tay ôm ngực, cắt ngang cuộc thảo luận của bọn họ và nói với giọng trầm và nghiêm túc: "Bây giờ còn một điều quan trọng nữa..."

Mọi người nhìn nó.

Cơ Bảo: "Lúc ta đàm phán với mấy chủ tinh cầu đó, nên mặc cái gì đây!"

"..." Hùng Sơ Mặc dừng lại, "Dù sao tới lúc đó ngươi cũng mang dạng trùng, xoắn xít chuyện ăn mặc làm gì! Sự kiện đàm phán nghiêm túc như vậy, ngươi nên nghĩ đến chính sự đi!"

Cơ Bảo từ trong n.g.ự.c lấy ra một mảng giấy, "Ta đã suy nghĩ kĩ nhưng gì nên nói trong lúc đàm phán."

Hùng Sơ Mặc rút tờ giấy ra, ngước lên, cười khẩy và đọc nội dung trên tờ giấy: "Nhân loại ngu ngốc, các ngươi muốn hợp tác với Trùng tộc sao? Vậy thì các ngươi phải sẵn sàng hy sinh tất cả. Đầu tiên, hãy mang đến cho ta tất cả những loại váy hồng! Từ giờ trở đi, màu hồng sẽ là màu độc quyền của Trùng tộc, không có bất cứ nhân loại nào có thể mặc!”

Nam Phú, Thiển Hạ, Lục Thần: "..."

Hùng Sơ Mặc: "Ngươi còn muốn làm Trùng vương bá đạo à? Nhìn xem tờ giấy này viết cái gì! Nếu thật sự làm theo cái này, ngươi còn mặt mũi sao?"

Cơ Bảo tủi thân móc ra một tờ giấy trắng khác, bên trên tờ giấy này nội dung bình thường hơn rất nhiều, mấy cái khoa trương kia là nó cố ý nói thêm thôi.

Cơ Bảo biết rất rõ mục đích của mình khi lãnh đạo Trùng tộc, mọi thứ nó yêu cầu đều dựa trên điểm mấu chốt của nhân loại và cũng sẽ giúp Trùng tộc có được lợi ích tối đa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play