Vân Ca: "..."

Cô giơ tay để Thiển Hạ đeo vòng tay lên cho cô, sau đó cô bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ của mình.

Đợi đã, cô vừa nghĩ đến đâu?

Dưới sự quấy rối của các người chơi như Thiển Hạ, Vân Ca không thể nào nảy ra chút cảm xúc tiêu cực nào cả.

Cái gì mà không gian sương mù của Bàn Xám, những bí mật thử nghiệm tại căn cứ T7, những lời nói giả dối của Vân Thanh Lưu... Tất cả đều không bằng việc tẩn cho đám người chơi này một trận nên thân!

Vân Ca đuổi theo những người chơi định thoa phấn mắt màu xanh lá cây lên mắt cô.

Người chơi này vừa chạy vừa chỉ vào đôi mắt của bọn họ giải thích: "Xem này, chúng tôi cũng đã thoa rồi, trông rất đẹp, chúng tôi thật sự không cố ý chọc cô!"

Đội nhà nước: "..."

Bọn họ bất lực trước cảnh tượng này.

Đội nhà nước: Là do quốc gia của bọn họ quá lầy cho nên khiến cho đối phương cũng trở nên lầy, hay vốn dĩ bản chất đối phương đã có tính cách lầy nên mới bị kích thích ra bên ngoài?

Đám người Hùng Sơ Mặc, Cương Môn Đằng, Cúc Nội Do Tuyết quay trở về với một lượng lớn thú săn. Bọn họ nướng thịt và tiếp tục đọc nhật ký.

"…Việc trích xuất sức mạnh từ Zero trở nên khó khăn hơn so với trước rất nhiều, hắn bảo tôi đừng nên vội, nhưng làm sao tôi không vội được, tôi không giống hắn có được tuổi thọ dài, tôi phải hoàn thành nhiệm vụ trước khi qua đời, không ai hiểu được suy nghĩ của hắn..."

"…Đã đến điểm bão hòa, hắn bảo tôi tiếp tục trích xuất, mặc dù sinh vật cộng sinh không còn ảnh hưởng đến hắn nữa... Cơ thể của Zero đã thay đổi... Tôi không biết phải làm gì để ngăn chặn nó..."

"…Tôi thấy Zero tỉnh giấc, rất yếu..."

"…Zero nhìn thấy những đối tượng thí nghiệm đang khóc, có rất nhiều nhân viên đã chết..."

"…Không ai muốn tiếp cận Zero, chỉ có tôi chăm sóc Zero..." Nhật ký có nhiều nét tô vẽ của trẻ em và văn phong viết nhật ký cũng thay đổi.

Trong khoảng thời gian người viết nhật ký chăm sóc cho Zero, dường như hắn đã đánh thức bản năng làm cha của mình, hắn bắt đầu gọi Zero là Tiểu Linh, và có nhiều lời mô tả về sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Linh hơn.

Hắn nói rằng Tiểu Linh chỉ là một đứa trẻ ngây thơ và không hiểu chuyện.

"Tiểu Linh không biết cách kiểm soát sức mạnh, và chỉ cần có một chút biến động trong tâm trạng, sức mạnh sẽ trở nên mất kiểm soát. Người đứng đầu căn cứ vẫn cần sức mạnh của Tiểu Linh, và để trích xuất sức mạnh, hắn phải khiến cho Tiểu Linh tức giận, chỉ sau đó thiết bị mới có thể hấp thụ được sức mạnh tràn ra."

"…Chỉ có thể trích xuất sức mạnh lần cuối cùng, sau này Tiểu Linh sẽ tan biến khỏi thế giới này..."

"…Tôi hối hận lắm, tại sao tôi lại làm như vậy..."

"…Tôi nói dối hắn, tôi nói sức mạnh đã bị trích xuất quá mức và Tiểu Linh đã biến mất, chỉ còn lại các đối tượng thí nghiệm sau khi sức mạnh được chuyển đi, tôi nói rằng trong nhóm đối tượng thí nghiệm này có thể có người phát triển rất nhanh, cũng có người phát triển rất chậm..."

Chữ viết trở nên rất luộm thuộm, có vẻ như được ghi chú trong tình trạng hoảng loạn: "...Tôi vẫn nghĩ nơi này không nên tồn tại, tôi đã yêu cầu các sinh vật quang giáp giúp tôi phá hủy nơi này, chúng rất tốt bụng. Tiểu Linh đã mất quá nhiều sức mạnh, tôi không biết liệu Tiểu Linh còn sống sót được không... Nếu Tiểu Linh còn sống sót... Sẽ không nhớ bất kỳ điều gì ở đây..." . ngôn tình ngược

Nhật ký kết thúc ở đây.

Vân Ca nắm chặt bức ảnh trong nhật ký và hỏi Cảnh Trí: "Có cách nào để khôi phục nó không?"

Cảnh Trí nói: "Tôi sẽ tìm cách."

Sau một lúc, Hùng Sơ Mặc phát hiện trong bộ mã gen của hắn có một phương trình cho một thiết bị kỳ lạ, gọi là Thiết bị Khôi Phục.

Phương trình cho thiết bị Khôi Phục đòi hỏi các vật liệu, và một trong những vật liệu đó là "Thịt nướng *100" - đúng là thịt nướng.

Hắn lén nhìn vào Vân Ca, sau đó lại nhìn vào Cảnh Trí, hắn la ó trong lòng: "Thật đáng ghét," và sau đó hắn bắt đầu chế tạo ra thiết bị này.

Thiết bị khôi phục thực sự có khả năng khôi phục bức ảnh.

Cương Môn Đằng nói: "Lão Hùng, anh khá lắm, anh lấy nó ở đâu vậy?"

Hùng Sơ Mặc nghiêm túc nói: "Từ trong lòng tôi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play