Vân Thanh Lưu thu hồi dây leo lại, hắn nhìn mặt đất trở nên bằng phẳng như lúc đầu, nhỏ giọng nói: “Ta vẫn chưa lấy được thứ mà ta cần trên người cô ta, sao có thể để cô ta nghi ngờ ta được…”
Hắn rắc hạt giống lên mặt đất, sau đó chậm rãi trở về nhà.
Lạc Bách Hợp hỏi: “Bọn họ trở về rồi à?”
Vân Thanh Lưu tới phụ rửa chén với Lạc Bách Hợp, hắn gật đầu nói: “Đã về rồi, chỉ là gần đây tinh tế không được yên ổn, tôi thực sự rất lo lắng cho sự an toàn của bọn họ…”
Lạc Bách Hợp thở dài: “Không biết lúc nào mới hoà bình lại, may mà Diễu Tinh chúng ta không có chủ tinh cầu, nếu không cũng sẽ bị người khác tấn công rồi.”
Vân Thanh Lưu chỉ cười, không nói chuyện.
……
Bái Tinh.
Người chơi nhặt rác được hồi sinh đồng loạt ngẩng đầu nhìn trời mắng: “Vân Thanh Lưu! Khốn kiếp cả nhà ông! Ông con mẹ nó đúng là diễn kịch giỏi thật đấy!”
…
"Vân Ca!!!"
"Thằng chó Vân Thanh Lưu làm chúng tôi tức c.h.ế.t mất!!!"
Vương Bá dẫn đầu một đám người chơi mới, không nói một lời trực tiếp lao vào phòng tập của Vân Ca, bị những đòn tấn công mà Vân Ca chưa kịp rút lại tiễn về nơi hồi sinh.
Người chơi:......
Vân Ca chăm chăm nhìn vào những cái xác của người chơi, rơi vào im lặng, cô có nghe nhầm không? Người chơi vừa gọi bác của cô là thằng chó?
Cảnh Trí khẳng định suy nghĩ của cô: "Cô không nghe lầm, bọn họ thật sự đã nói vậy."
Sau khi Vương Bá và những người chơi mới hồi sinh, lại chạy về và khóc lóc kể lại những việc trên trên Miểu Tinh.
Người chơi chia thành ba giai đoạn khóc lóc kể lể.
Giai đoạn một, lên án và làm nũng.
"Vân Thanh Lưu đúng là một tên không ra gì, bày đặt ra vẻ mình là người nông dân thực thụ!" "Hắn! Là! Một! Diễn viên kỳ cựu!"
"Hắn đã làm tổn thương sâu sắc đến tâm hồn bé nhỏ và ngây thơ của chúng tôi, chúng tôi đối xử với hắn không tốt sao? Công bằng mà nói, là do chúng tôi chưa đủ tốt đúng không?"
"Công bằng mà nói, tên ngốc nghếch này..."
"Hu hu, tôi mặc kệ, tôi muốn được nhãi con ôm và an ủi."
Giai đoạn hai, bàn luận và tổng kết một cách nghiêm túc.
"Nhãi con, chúng tôi nói thật, tên Vân Thanh Lưu này chắc chắn có vấn đề, rất có vấn đề!"
"Đúng vậy, chúng tôi đã tìm thấy rất nhiều đầu người trong cánh đồng của hắn. Còn có, lúc hắn g.i.ế.c chúng tôi, cơ thể hắn mọc ra nhiều cành cây, cảm giác của nó giống như Tiểu Phi Phi."
"Có khi nào Vân Thanh Lưu là chủ tinh cầu của Miểu Tinh không? Trước khi tôi chết, tôi nghe hắn nói không thể để cho "cô ta" nghi ngờ, có lẽ hắn đang nói đến nhãi con!"
"Lúc đầu hắn hoàn toàn bình thường, nhưng hình như sau khi nghe chúng tôi nhắc về chuyện có đầu người trong cánh đồng, sẽ trở về nói lại cho co nghe thì hắn đột nhiên thay đổi."
"À, hình như hắn không biết chuyện chúng tôi không thể chết, may là lần này chúng tôi đã mua cơ thể từ Cốc Hưng Hoa, cơ thể gần như giống hệt con người, nếu không hắn đã phát hiện chúng tôi là người bionic rồi!"
Giai đoạn ba, đau lòng và tiếc nuối.
"A a a a a a! Chiếc tinh hạm lớn của chúng ta! Chiếc tinh hạm mà chúng ta đã tiết kiệm từng đồng để mua, giờ lại để nó lại trên tinh cầu tồi tàn đó..."
"Hic, bên trong có nhiều thứ quý báu chưa lấy ra, còn có quần lót mà tôi chỉ mới giặt một lần kể từ khi bắt đầu chơi [bips] (trò chơi). Tôi thích chiếc quần lót đó lắm."
"...Tôi ngửi thấy mùi bên trong rồi đó! Anh im đi!"
Khi nghe xong những lời của người chơi, Vân Ca bình tĩnh tiễn họ về.
Khi chỉ còn mình cô và Cảnh Trí trong phòng, cảm giác không chân thật tràn về trong tâm trí của cô...
Người chơi không nói dối, những gì họ nói đều là sự thật.
Vậy suốt thời gian qua, Vân Thanh Lưu, người mà cô coi là một người tốt thật sự, sự quan tâm, yêu thương và sự giúp đỡ mà hắn đã thể hiện đối với cô, tất cả đều là giả tạo và có ý đồ khác sao?
Vân Ca nhắm mắt lại và tự kiểm soát cảm xúc của mình.
Ngoài cửa sổ, bầu trời trong xanh bất chợt trở nên đầy mây, qua những đám mây dày đặc, có thể thấy ánh sáng điện mờ ảo.
Sự thay đổi thời tiết bất ngờ của Bái Tinh, những người biết được việc Vân Ca nắm trong tay sức mạnh của tinh cầu, lập tức hiểu rằng Vân Ca đang có tâm trạng không vui.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT