Bọn họ không phải những người chơi thuộc phe hiếu chiến, khả năng giữ bình tĩnh khi đối diện với t.h.i t.h.ể của bọn họ cũng không bằng những ngươi chơi thuộc phe hiếu chiến.

Người chơi nhặt rác lại nhổ vài cái cây ra, ước chừng cứ mười cái cây lại có một cái đầu người, cái cây mọc trên đầu người cứng cáp hơn nhiều so với những cây nông nghiệp khác, nghĩ tới mà thấy kinh hãi.

Mảnh ruộng này cách nhà của Vân Thanh Lưu một đoạn khá xa, nên hành vi của người chơi không bị Lạc Bách Hợp chú ý tới, bọn họ ngồi xổm xuống trước ruộng cây thảo luận những chuyện kỳ lạ của mảnh đất này.

Đây là nhiệm vụ.

Đây chắc chắn là nhiệm vụ chủ tuyến có liên quan tới Vân Ca.

Đây là đồng ruộng của Vân Thanh Lưu, chắc chắn Vân Thanh Lưu có vấn đề.

Nhưng xem thái độ của Lạc Bách Hợp khi trò chuyện với bọn họ, bà ấy cho rằng Vân Thanh Lưu là người quan tâm tới Vân Ca nhất không giống như làm bộ, Vân Ca cũng có vài lần tình cờ nhắc tới người nhà của mình trước mặt bọn họ, trong lời của cô, hình như trong nhà cô chỉ có mỗi bác cả là tốt nhất…

Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Người chơi vò đầu bứt tai suy nghĩ làm thế nào để kích phát nhiệm vụ lần này, bọn họ suy nghĩ cả nửa ngày, quyết định hồi phục mảnh đất này trở về hình dáng ban đầu trước đã.

Bọn họ đào bới mảnh ruộng rối loạn lung tung cả lên, cái đầu người bị làm mờ kia thì bọn họ tùy tiện vứt trên mặt đất.

Ánh mắt sắc bén của Vương Bá chú ý tới Lạc Bách Hợp đang cầm dụng cụ tưới nước đi về hướng này.

Vương Bá: “Khốn kiếp, nhanh, nhanh, nhanh, mọi người nhanh lên! Tôi đi qua đó kéo dài thời gian!”

Lạc Bách Hợp chỉ thấy một cơn gió lóe lên trước mặt, ngay sau đó, Vương Bá lập tức xuất hiện trước mặt bà ta, nói: “Bác, lúc nãy chúng tôi quên hỏi một chuyện này…”

Mặc dù Lạc Bách Hợp cảm thấy kỳ lạ vì các người chơi vẫn chưa đi xa, nhưng bà ta cũng không nghi ngờ Vương Bá, nghe thấy câu nói của Vương Bá, bà ta cười nói: “Chuyện gì thế?”

Vương Bá: “À…” Hắn đáng suy nghĩ có chuyện gì hắn quên hỏi không. Lạc Bách Hợp chờ một lúc lâu, bà ta nghi ngờ nhìn Vương Bá nghẹn đến đỏ cả mặt nói: “Xin hỏi, con gái của bác năm nay bao nhiêu tuổi, lúc nãy tôi nhìn thấy ảnh chụp của cô ấy, liền nhất kiến chung tình với cô ấy!”

“...” Lạc Bách Hợp sững sờ cả nửa ngày, mới buồn bả nói: “Con gái của tôi đã gả cho người ta rồi, năm nay nó vừa mang thai.”

Vương Bá cũng nhân cơ hội này, lấy nước miếng bôi lên mắt, giả vờ như đang khóc.

Hắn nói: “Quả là chuyện đời khó đoán!”

Hắn khóc rất đau lòng, Lạc Bách Hợp chỉ đành đặt dụng cụ tưới nước xuống, dìu Vương Bá, nói rằng ở trên tinh tế vẫn còn rất nhiều người con gái tốt, chắc chắn hắn sẽ lại tìm được người mà hắn thích.

Những người chơi ở trước mặt cuối cùng cũng đã phục hồi mảnh ruộng trở về nguyên trạng, bọn họ không suy nghĩ gì cả mà trực tiếp bước ra khỏi ruộng.

Lạc Bách Hợp nhìn thấy lá cây ở trên đầu bọn họ, ngạc nhiên hỏi: “Tại sao mọi người lại ở đây?”

Người chơi: “À, chúng tôi cùng nhau… đi vệ sinh?”

Lạc Bách Hợp: “...”

Trông vẻ mặt của bà ta giống như đang suy nghĩ bọn họ chui ra từ chỗ nào.

Lạc Bách Hợp quả thực không thể tin nổi, trên thế giới này tại sao lại có người chạy tới ruộng của nhà người ta đi vệ sinh chứ, nhà vệ sinh rõ ràng ở ngay bên cạnh, đám người này đúng là mặt người dạ thú, sao hay hoàn toàn không có chút tố chất nào như thế!

Vương Bá đang truyền tin mắng các người chơi: “Mọi người suy nghĩ cái lí do quỷ quái gì thế, mặt của NPC đều đen cả rồi!”

Người chơi: “Cút, vậy anh thử nghĩ một lí do hợp lý chúng tôi nghe xem.”

Người chơi liên tục nói xin lỗi Lạc Bách Hợp, đồng ý giúp bà ta dọn dẹp sạch sẽ mảnh ruộng, cũng để bọn họ giúp đỡ tưới nước, thuận tiện có thể danh chính ngôn thuận nghiên cứu toàn bộ mảnh ruộng.

Thái độ nhận sai của người chơi rất thành khẩn, làm việc cũng lưu loát, Lạc Bách Hợp liền tha lỗi cho bọn họ, sau đó đi vào nhà để chuẩn bị đồ ăn cho bọn họ để bọn họ ăn sau khi làm việc xong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play