Quốc gia đã nắm bắt mọi chuyện rất tốt.

Nam Phu nói nếu Hùng Sơ Mặc không có chuyện gì quan trọng thì nên hạn chế tới thành khu này, Hùng Sơ Mặc bước lên phía trước nói tạm biệt với giáo viên và những học sinh ban nãy.

Hùng Sơ Mặc liếc nhìn những bài văn do các học sinh viết.

“Hôm nay, mình đã biết được màu đỏ, màu xanh và màu vàng. Thì ra chúng là những màu sắc như vậy.”

“Tiếng hót của chim sẻ hay hơn miêu tả ở trong sách rất nhiều.”

“Hôm nay, mình đã học nói được hai câu, cô giáo nói mình phát âm rất chuẩn.”

Hùng Sơ Mặc xúc động chảy cả nước mắt nước mũi lao tới tìm Vân Ca: “Nhãi con, tại sao ba ba lại có một nhãi con vừa nghe lời vừa lương thiện như con chứ?”

Vân Ca mặt không đổi sắc tránh qua một bên, khiến Hùng Sơ Mặc vồ hụt.

Hùng Sơ Mặc nằm bò trên mặt đất, gõ vào đất, sau khi Vân Ca nắm giữ toàn bộ sức mạnh tinh cầu trên Bái Tinh, cô có thể di chuyển tới bất cứ đâu trên Bái Tinh trong chớp mắt.

Vân Ca ngồi xổm xuống, kéo một nắm tóc của Hùng Sơ Mặc: “Lại xảy ra chuyện gì khiến anh kích động như vậy?”

Hùng Sơ Mặc kể lại cho Vân Ca những chuyện mà hắn nhìn thấy ở trong thành khu, còn nói công lao của Vân Ca trong đó rất lớn.

Vân Ca lắc đầu nói: “Không liên quan gì tới tôi cả, tôi chỉ cho bọn họ mượn một mảnh đất mà thôi, những đứa trẻ ấy có một chiếc ô bảo vệ sẵn sàng chăm sóc bọn chúng, đây là một chuyện tốt.”

Hùng Sơ Mặc nói: “Nơi này đang dần dần tốt lên.”

Vân Ca: “Hy vọng là vậy.”

Sau khi Hùng Sơ Mặc rời đi, Vân Ca xem qua những tinh tức tình báo được gửi về từ chiến trường, cô nhìn số lượng người tử vong trên tinh tế từ khi chiến tranh mới bắt đầu tới nay, nói: “Chúng không chỉ là những dãy số, Bái Tinh có đội quân bất tử, còn người của những tinh cầu khác, c.h.ế.t chính là c.h.ế.t thật.” Cảnh Trí nói: “Tại sao cô bỗng nhiên lại nói như vậy?”

Vân Ca nói: “Chắc là cảm thấy tội lỗi? Tôi là một trong những người gây ra cuộc chiến tranh này.”

Sau khi đồng ý hợp tác với Bối Tĩnh Nhàn, cô đã nhiều lần yêu cầu đội quốc gia và người của Sơ Thăng Lợi ra ngoài giúp đỡ, gây ra chiến tranh giữa những tinh cầu khác nhau.

Đức Đông tinh và Đổng Thiên tinh đã rời khỏi chiến trường từ lâu cũng bởi vì bọn họ đã hợp tác với Bối Tĩnh Nhàn, nếu không với tính cách của Mã Hữu Tiền, hắn sẽ không làm ra những việc như vậy.

Cảnh Trí hỏi: “Cô định làm gì?”

Vân Ca cụp mắt xuống: “Vẫn chưa tới lúc tôi ra tay, chẳng bao lâu sau, các chủ tinh cầu sẽ lại liên kết với nhau lần nữa, bọn họ sẽ không buông tay chịu trói.”

Cảnh Trí nói: “Tôi nhớ điều này cũng nằm trong kế hoạch của chúng ta…”

Vân Ca gật đầu, cô nhìn Cảnh Trí rồi nói: “Chuyện hợp tác giữa tôi và Bối Tĩnh Nhàn đã đi tới bước cuối cùng.”

Cảnh Tris yên lặng một lát, nói: “Giết c.h.ế.t những chủ tinh cầu còn lại à?”

“Để tôi tới làm sứ giả công lý đi…” Vân Ca đùa nghịch thanh quân dao, mỉm cười hỏi lại: “Người giống như tôi, có nên c.h.ế.t cùng các chủ tinh cầu sau khi làm xong những điều này không?”

……

Tổng phụ trách của liên minh là Vạn Thanh Tiểu vẫn đang ra sức chống đỡ, hắn muốn đưa tinh tế trở về con đường đúng đắn giống như trước kia.

Vạn Thanh Tiểu đã biết chuyện về sinh vật cộng sinh ngay từ đầu, hắn cho rằng, nếu nhân loại đã muốn sống trên một tinh cầu có chủ nhân, vậy thì bọn họ cống hiến một chút giá trị lực sinh mệnh của mình cũng chẳng đáng là bao.

Nhưng hắn cũng đã nghĩ điều này chỉ là suy nghĩ của riêng hắn, trên tinh tế có rất nhiều tinh cầu, cũng có những tinh cầu không có chủ tinh cầu nhưng vẫn phù hợp cho nhân loại sinh tồn, vậy tại sao lại không thể để nhân loại tự do lựa chọn?

Vạn Thanh Tiểu theo bản năng cho rằng, chủ tinh cầu có sinh vật cộng sinh càng mạnh, nhân loại nhỏ bé càng không có quyền lựa chọn, hắn cho rằng hắn lấy lòng chủ tinh cầu và sinh vật cộng sinh như vậy, cuối cùng sẽ có một ngày hắn được sinh vật cộng sinh chọn trúng.

Vạn Thanh Tiểu nghĩ tới nghĩ lui, người có thể giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ có người thần bí vẫn luôn tìm tới hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play