Cơ thể cô trống rỗng, thiếu đi thứ gì đó khiến cô không thể điều khiển được cơ thể mình.

Sức mạnh của tinh cầu ở trên cơ thể cô như thể trở về vị trí ban đầu, cô không cần làm quen và học hỏi, cơ thể cô sẽ tự nhiên mà sử dụng sức mạnh này.

Cô chỉ cần vừa động ý niệm, mọi thứ trên tinh cầu sẽ thay đổi theo.

Không còn điểm mù nữa, cô hoàn toàn biết rõ tinh cầu này như lòng bàn tay!

Cô đã tìm thấy tất cả những căn cứ thí nghiệm bí mật trên khắp Bái Tinh, tộc quang giáp sinh học ẩn náu trong căn cứ và một số Trùng tộc đã qua cải tạo ẩn náu ở trung tâm tinh cầu mà Cơ Bảo thậm chí còn không tìm thấy.

Ánh mắt Vân Ca thay đổi, nhìn vào trong đó, giống như rơi vào vực sâu.

Ít nhất ở Bái Tinh, bọn họ không dám nhìn vào mắt cô, như thể tất cả bí mật sẽ bị cô biết vậy.

Hùng Sơ Mặc lẩm bẩm: "Đây mới là chủ tinh cầu đúng không? Chủ tinh cầu thực sự..."

Thủ Lôi và Thanh Vi nhắc nhở Vân Ca, nếu cô muốn tiếp tục khống chế Hải Hoàng, tốt nhất hiện tại nên dung hợp tinh thần lực của mình vào nguồn dưỡng chất.

Hải Hoàng đợi Vân Ca phóng ra tinh thần lực, Vân Ca lại nói: "Không cần." Cô nhặt con bạch tuộc nhỏ, đặt vào trong vòng tay của Hải Hoàng: "Ngươi cất nó đi."

Hải Hoàng sững sờ tại chỗ: “Cô không cần ta?”

Vân Ca nói: "Ngươi muốn bị ta khống chế sao? Chúng ta giống nhau, không thích bị người khác khống chế, ta tin tưởng cho dù ta không khống chế ngươi, ngươi vẫn sẽ nghe lời bây giờ."

Cô vỗ nhẹ cái đầu to của Hải Hoàng.

Hải Hoàng rên rỉ một tiếng, đ.â.m đầu vào trong n.g.ự.c Vân Ca, rống lên: "Ngực của cô sao cứng thế này? Cô làm bằng sắt à?"

Mọi người: "..."

Bầu không khí ấm áp biến mất, chỉ còn lại sự bối rối.

Vân Ca đuổi đánh Hải Hoàng, Hải Hoàng ôm lấy nguồn dưỡng chất, vui vẻ lúc lắc xúc tu. Tương lai sau này nó có thể tự do di chuyển! Cho dù không có Vân Ca ở bên cạnh.

Nhưng nó sẽ không rời khỏi Vân Ca! Nó thích Vân Ca! Nó thích Bái Tinh! Yêu mọi người trên Bái Tinh! — ngoại trừ những tên tội phạm trong Tháp Tẩy Tội.

Hùng Sơ Mặc lợi dụng lúc Câu Xà và Linh Dương không chú ý, bí mật hỏi Thủ Lôi và Thanh Vi: "Người anh em, các người có phải là dân tu chân trong truyền thuyết không?"

Thủ Lôi nói: "Chỉ là tu luyện bình thường thôi."

Hùng Sơ Mặc hỏi: "Có ai phi thăng không?"

Thủ Lôi lắc đầu, "Chưa từng thấy."

Thanh Vi nói: "Sư tổi của tôi may mắn gặp được một người phi thăng. Khi đó, linh khí của trái đất vẫn còn dồi dào, nhưng người sau khi phi thăng không liên lạc với phàm trần nữa, biến mất không dấu vết, không rõ nguyên nhân."

Hùng Sơ Mặc: "Chết tiệt, chẳng lẽ bọn họ bay ra ngoài vũ trụ không mang theo bình oxy nên bị ngạt thở à?"

Thủ Lôi và Thanh Vi đồng thời: "Hả?"

Câu Xà và Linh Dương quay trở lại kịp thời, kéo Hùng Sơ Mặc đang khoa tay múa chân đi, đồng thời ngăn cản hắn tiếp tục sử dụng mạch ý nghĩ kỳ lạ và đáng sợ của mình để đầu độc mấy vị cao nhân ngoại thế đơn thuần này.

Hùng Sơ Mặc gầm lên: "Tôi nghĩ suy đoán của mình rất có lý! Dù có nghĩ thế nào thì phi thăng cũng chỉ có thể bay ra ngoài vũ trụ, cho dù có là tu chân, cũng không cần phải thở oxy sao? Biến mất không rõ lý do chắc chắn là vì nghẹt thở mà c.h.ế.t phải không?!"

Câu Xà bịt miệng Hùng Sơ Mặc mắng: "Im đi! Đừng gây chuyện với đất nước của mình có được không?"

Hùng Sơ Mặc mở to mắt, cái gì mà gây sự, hắn rõ ràng đang thật tâm cầu học! Chân thành học hỏi nhé!

Việc Vân Ca kiểm soát sức mạnh của tinh cầu chỉ có bản thân cô, Cơ Bảo, Hải Hoàng và một số ít người chơi biết rõ.

Tuy rằng rất kiêu ngạo nhưng cô cũng biết chuyện này không nên công khai, coi đó là vốn thực lực mà nên giấu kín.

Ít nhất là ở giai đoạn này nên giấu kín.

Ngọn lửa chiến tranh đang dần lan rộng và cô không nên thu hút sự chú ý của người khác đổ dồn vào mình.

Hiệu suất của đối tác mà Bối Tĩnh Nhàn tìm cho cô rất cao, chỉ trong vòng hơn một tháng, họ đã khiến cả tinh tế không còn yên bình nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play