Nhưng con hàng này, uông cho cái nhan sắc tuyệt mỹ này, chỉ cần mở miệng liền lập tức trở thành chúa hề, sự tương phản quá lớn khiến người ta cảm thấy cực kỳ không thoải mái.
Cơ Bảo: "..."
Sau khi rời bệnh viện, Vân Ca kể lại cho Cảnh Trí nghe những chuyện đã xảy ra ở bàn xám, "Chủ tinh cầu chân chính sao... Loại người cứ cố tỏ ra thần bí này thật chán ghét."
Cô đặt vấn đề này qua một bên, tập trung vào việc lựa chọn các nguồn tài nguyên có thể công khai của Thiên Khải tinh.
Cảnh Trí truy cập dữ liệu hệ thống và những ký ức đó vẫn bị khóa, hắn nhận được phản hồi từ Ưu: "Hỏi tôi làm gì? Anh hẳn phải hiểu rõ về những chuyện này nhất, dù có trải qua quá trình thiết lập lại, chẳng phải anh cũng đã khóa những ký ức đó lại sao, chỉ cần tìm thấy những ký ức anh ẩn chứa trong cơ sở dữ liệu, anh sẽ biết được tất cả mọi thứ..."
Cảnh Trí: "Tôi không biết mật khẩu."
Ưu: "Tôi sẽ cho anh một gợi ý, nhưng sau khi anh khôi phục ký ức thì không được dùng để trả thù cá nhân, tôi nghĩ mật khẩu anh đã đặt có lẽ là số liên quan đến ngày sinh của ký chủ trước đó của anh, chỉ có anh mới tạo ra được thiết lập vô vị như vậy."
Cảnh Trí: "Ký chủ trước đó? Đó là chuyện từ rất lâu rồi, tôi không có bất kỳ ký ức liên quan nào."
Ưu: "Sao bây giờ anh lắm lời thế, tôi thực sự rất nhớ một Cảnh Trí chỉ lầm lì ít nói của trước đây... Tôi rất bận, ký chủ hiện tại của tôi đã chết, tôi đang bận tìm ký chủ tiếp theo, anh đã trải qua chế độ 'Thần Thoại Phục Hồi' của tinh hệ sao?"
Cảnh Trí: "Không."
Ưu cắt đứt kết nối, để lại Cảnh Trí tự suy nghĩ.
Cảnh Trí ngồi trên bàn một lúc lâu, Vân Ca tắm xong ra khỏi phòng tắm, nhìn Cảnh Trí với vẻ ghét bỏ: "Cậu trưng ra vẻ mặt táo bón khi đang ngồi trên bàn của tôi để làm gì?"
Cảnh Trí: "..."
Cảnh Trí định nói gì đó, lúc này bốn người Hùng Sơ Mặc, Khuyết Hân Nghiên, Dịch Kỳ Cẩu và Hạ Thoái Tử đến tìm Vân Ca.
Bọn họ bước vào phòng, bên trong nhanh chóng huyên náo như một đàn chim.
Khuyết Hân Nghiên: "Chúng tôi muốn kể cho cô một tin tốt." Dịch Kỳ Cẩu: "Tin cực kỳ tốt."
Hạ Thoái Tử: "Chúng tôi đã chiêu mộ được một nhân tài miễn phí cho Bái Tinh!"
Hùng Sơ Mặc: "Có nhớ ngày xưa TU787 trong mùa khô, cái tên biến thái, à không, Quý Quảng Bình đại sư kia vẫn cứ luôn đeo bám anh chàng Nam Phu "đẹp chai" với khuôn mặt xấu xí của chúng ta không?"
…
Quý Quảng Bình nhận được lời mời của Bái Tinh. Hắn nhìn chằm chằm vào nội dung trên thư mời điện tử mà không khỏi bật cười.
“Quý đại sư?” Tưởng Chí Hổ đang chờ Quý Quảng Bình nghĩ ra kế hoạch mới cho quý này, đồng thời hắn cũng mang theo bản hợp đồng mới để gia hạn với Quý Quảng Bình.
Đại sư quang giáp duy nhất hiện đang hợp tác với Kỳ Tích mỗi tháng một lần chỉ có Quý Quảng Bình mà thôi.
Tưởng Chí Hổ cần ký hợp đồng vào mỗi giữa tháng, lúc này hắn liền bắt đầu những cơn lo lắng, sợ Quý Quảng Bình nhớ lại vụ cá cược trước đây của hắn và Bái Tinh....
Không ai có thể ngờ được một tinh cầu nhỏ bé kia đến nay đã trở thành một tinh cầu cấp B, mới chỉ chưa đầy hai năm mà có thể trở thành một tinh cầu cấp B, thật khó tin!
Quý Quảng Bình giao kế hoạch quang giáp quý này lại cho Tưởng Chí Hổ, lúc Tưởng Chí Hổ lấy hợp đồng ra, hắn nói: “Không cần...”
Vẻ mặt của Tưởng Chí Hổ cứng đờ, “Quý sư phụ, ngài đây là...?”
Quý Quảng Bình nói: “Mấy đứa nhỏ ở Bái Tinh đã nhớ lại chuyện cá cược trước đó với tôi nên đặc biệt gửi thư mời mới, tôi sao có thể không đi chứ?”
Tưởng Chí Hổ cũng muốn cười giống Quý Quảng Bình lắm nhưng lại không cười nổi.
Quý Quảng Bình không còn hợp tác với Kỳ Tích nữa, Tưởng Chí Hổ bị cấp trên quy trách nhiệm rằng bản thân đã làm Quý Quảng Bình bất mãn, suýt nữa bị cách chức, may mà Quý Quảng Bình đứng ra giải thích, Tưởng Chí Hổ mới giữ được chức vụ hiện tại.
Cấp trên của Kỳ Tích suy nghĩ một hồi rồi đi tìm Vân Ca để nói về chuyện này.
Khi Quý Quảng Bình tới Bái Tinh để bắt đầu công việc, Tưởng Chí Hổ đã đến tiễn hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT