Mạc Nhu nhắm mắt lại, suy nghĩ trong một thời gian, sau đó mở mắt ra và nói, "Không..."
Quý Khải Việt nói, "Cô đừng vội từ chối. Tổ chức sẽ đối đãi tốt với bạn của cô. Bọn họ sẽ không g.i.ế.c cô ấy, chỉ đối phó với sinh vật cộng sinh của cô ấy..."
Mạc Nhu hỏi nhẹ nhàng, "Thật sao?"
Quý Khải Việt khẽ gật đầu.
Mạc Nhu thống khổ lắc lư một lúc, cuối cùng cô ôm mặt khóc, "Tôi đồng ý với anh, nhưng anh phải giữ lời hứa của mình."
Quý Khải Việt biết những người như Mạc Nhu không thể từ bỏ tổ chức.
Kể từ khi Mạc Nhu chọn quay lại tổ chức, Quý Khải Việt và cô bắt đầu trò chuyện như những người quen biết cũ.
Mạc Nhu hỏi thoáng qua, "Hôm nay, có cần sự giúp đỡ của tôi không?"
Quý Khải Việt cười và lắc đầu, "Không, cô không biết cô ấy có được sức mạnh thần kỳ đến mức nào. Lần này, chúng ta chắc chắn sẽ giáng một đòn mạnh đối với số lượng lớn chủ tinh cầu. Sẽ không lặp lại chuyện xảy ra với Thần Châu Tinh nữa."
Mạc Nhu liếc nhìn vào thời gian, "Một lát nữa tôi phải quay lại, nếu không Vân Ca sẽ nghi ngờ... Tuy nhiên, tôi vẫn muốn gặp cô ấy, được không?"
Quý Khải Việt bật cười, "Tôi vốn nghĩ chỉ có cô ấy mới có suy nghĩ như vậy. Tôi không ngờ cô cũng vậy. Là một phần thưởng khi cô quay lại tổ chức, tôi sẽ dẫn cô đến gặp cô ấy."
Vân Ca đang say sưa thưởng thức món ăn, lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Mạc Nhu, Bối Tĩnh Nhàn và Quý Khải Việt trong tai nghe. Cô biết họ đang lên kế hoạch gì trong buổi đấu giá.
Cô lẩm bẩm, "Mạc Nhu, bây giờ diễn xuất của cô thực sự quá phóng đại. Cô thụt lùi rồi. Còn nữa, đầu của những người trong tổ chức mà cô từng gia nhập đó không biết có vấn đề gì không? May là cô đã bỏ tối theo sáng. Một tổ chức như vậy sẽ chẳng có tiền đồ gì."
Nụ cười của Mạc Nhu có chút ngưng đọng trong khi đang trò chuyện với hai người đang đứng trước mặt. Bối Tĩnh Nhàn, người đã lần nữa thay đổi diện mạo, cười cười nhìn chằm chằm vào cô. Cô yêu cầu Quý Khải Việt rời đi một lúc vì cô có một số việc riêng muốn nói với Mạc Nhu. Khi Quý Khải Việt rời đi, Bối Tĩnh Nhàn ôm Mạc Nhu và thì thầm vào tai cô, "Chúng ta hợp tác đi."
Mạc Nhu đang định đẩy cô ra, nhưng cô nghe thấy Bối Tĩnh Nhàn tiếp tục nói, "Vân Ca, tôi biết cô có thể nghe thấy, sớm thôi chúng tôi sẽ đến tinh cầu của cô, sau đó chúng ta có thể thảo luận chi tiết về việc hợp tác...".
Cô giơ tay, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Mạc Nhu và nói, "Đừng lo, tên kia không phát hiện ra thiết bị liên lạc cao cấp của cô. Tôi có thủ đoạn khác. Tôi biết cô sẽ không phản bội bạn bè mình nữa. À, tôi sẽ tìm cách để cô lấy lại tinh thần lực, hãy cho tôi thêm chút thời gian."
Mạc Nhu kinh hãi nhìn chằm chằm vào Bối Tĩnh Nhàn, "Cô...".
Còn 10 phút nữa là buổi đấu giá bắt đầu, các chủ tinh cầu và các quan chức phụ trách tinh cầu bắt đầu bước vào phòng.
Vân Ca liếc mắt lườm sang Mạc Nhu nói, "Sao cô lại bày ra khuôn mặt thiểu năng này?"
Mạc Nhu đưa tay lên vỗ mạnh vào đầu Vân Ca, "Im miệng lại. Cô hoàn toàn không biết mình vừa trải qua điều gì đâu."
Vân Ca hừ hừ hai tiếng, Mạc Nhu nói nhỏ, "Hay là cô đợi đến khi màn trình diễn mở đầu kết thúc rồi mới vào, không biết cô có bị rơi vào bẫy không..."
Vân Ca mỉm cười, màn trình diễn mở đầu phải diễn ra suôn sẻ trước đã.
...
20 phút trước đó.
Tinh vực bên ngoài Thiên Khải tinh, Cơ Bảo đang gào thét trong lòng, "Nguyên hình của tôi không đẹp sao? Tại sao anh lại phải sơn cho tôi màu phân như thế này? Rồi lát sau xuất hiện như vậy sẽ khiến tôi mất hết thể diện!"
"Ngươi thì biết cái gì. Nếu ra ngoài với bộ dạng này, chưa kịp làm gì đã trở thành bia tập bắn, lại còn khiến cho nhân loại biết trước về sự tồn tại của Trùng vương. Xem có ngốc không chứ?"
"Tôi không quan tâm, tôi không nghe, tôi không muốn sơn màu phân, tôi muốn xuất hiện với bộ dạng xinh xắn!"
Hùng Sơ Mặc và Lục Thần yêu cầu Cơ Bảo đừng nói nữa. Họ cùng người chơi khác không ngừng sơn màu lên thân thể khổng lồ của Cơ Bảo, phía sau họ, vô số Trùng tộc đang im lặng lơ lửng trong không gian, giương đôi mắt to tròn tò mò nhìn những nhân loại có mối quan hệ cực kỳ thân thiết với Vương của bọn chúng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT