Tống Hàng cười cười.

Dịch Nhã Lan nói, "Có vẻ như việc cô từ chối lời mời của tôi và Trúc Lan lúc trước là điều đúng đắn. Nếu đến tinh cầu của chúng tôi, điều này sẽ hạn chế sự phát triển của cô."

Vân Ca cười.

Tiền Đa Đa hừ lạnh một tiếng.

Hắn có ngoại hình non nớt, khoảng 15 hay 16 tuổi, nhưng thực ra hắn là người lớn tuổi nhất trong những người ở đây. Hắn khoanh tay nói, "Cô ta chưa có đủ tư cách để đứng cùng chúng ta. Cô cảm thấy cô ta có đủ tư cách để trở thành tinh cầu thủ đô sao?"

Hắn đưa ánh nhìn không mấy thân thiện về phía Mã Hữu Tiền.

Mã Hữu Tiền dường như không nhìn thấy ánh nhìn c.h.ế.t chóc của Tiền Đa Đa. Hắn nói với Dịch Nhã Lan, "Chúng ta không thể dự đoán được tương lai, đúng không?"

Dịch Nhã Lan đặt ly rượu xuống. "Tôi không thích thảo luận về những chủ đề này." Cô nhìn sang Vân Ca. "Cô muốn nói chuyện với tôi không? Về một số kinh nghiệm về sự phát triển của tinh cầu."

Từ đầu đến cuối, Mạc Nhu giống như người vô hình. Cô thấy rõ được trong mắt tất cả các chủ tinh cầu, bọn họ hoàn toàn không đặt sự tồn tại của con người vào mắt.

Họ coi mình là một loài ở giai cấp cao hơn, giống như cách nhân loại thế hệ ba nhìn vào thế hệ hai, hoặc dùng phép so sánh về chuỗi thức ăn có vẻ thích hợp hơn, đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn nhìn xuống các sinh vật ở phía dưới.

Mạc Nhu không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Cô tiếp tục đi, đột nhiên bước chân của cô khựng lại. Cô nhìn thấy một hình bóng rất quen thuộc.

Bối Tĩnh Nhàn?

Vân Ca nói, "Theo sau tôi, đừng đi lung tung."

Mạc Nhu đành kìm lại sự nghi ngờ và quyết định sẽ nói với Vân Ca sau.

Khi hình bóng quen thuộc tiến vào phòng trang điểm, nhân viên vội vàng nói, "Cô Bối Mâu Mộc, cô vừa đi đâu đấy? Lớp trang điểm của cô vẫn chưa vẽ xong!"

"Xin lỗi, tôi vừa thấy một người quen nên muốn đi kiểm tra xem có phải cô ấy hay không." Giọng giải thích từ bên kia vang lên như giọng nói của thiên thần, người nhân viên lập tức thấy buông lỏng khi nghe thấy âm thanh như vậy. Trước khi phiên đấu giá bắt đầu, sẽ có một vở kịch sân khấu, trong đó Bối Mâu Mộc và vài người nổi tiếng khác được mời tới sẽ mang đến bất ngờ cho các chủ tinh cầu tham dự đấu giá.

Nhân viên không biết ai quyết định về buổi biểu diễn trước phiên đấu giá, họ chỉ đang tuân thủ phân phó của cấp trên.

Dịch Nhã Lan dẫn Vân Ca vào một căn phòng trống và nhìn vào Mạc Nhu đứng sau Vân Ca hỏi, "Người tôi đưa đến là một con rối, còn người của cô..."

Vân Ca: "Đáng tin."

Dịch Nhã Lan hỏi, "Qua Phi Bạch có đến gặp cô trước khi hắn qua đời không?"

Qua Phi Bạch là chủ tinh cầu của Thiên Khải tinh, Vân Ca chỉ mới gặp hắn trong lần khiêu chiến với Hựu Tinh.

Vân Ca thắc mắc, "Tại sao hắn lại phải tìm tôi?"

Dịch Nhã Lan: "Hắn tin trong số tất cả các chủ tinh cầu, chỉ có cô có thể giúp hắn cùng làm việc đó. Hắn không tới tìm cô à?"

Vân Ca hỏi, "Việc gì?"

Dịch Nhã Lan không trả lời, cô hỏi, "Cô cảm thấy các chủ tinh cầu như thế nào?"

Vân Ca trả lời, "Cô muốn nghe câu trả lời thật lòng hay câu trả lời khéo léo?"

Dịch Nhã Lan cười, "Tất nhiên là câu trả lời thật lòng. Thực ra, từ những hành động của cô trong thời gian này, chúng tôi cũng có thể thấy được thái độ của cô. Chỉ là tôi cần một câu trả lời chắc chắn."

Vân Ca nói, "Những người đáng chết."

"Chúng tôi cũng có cùng suy nghĩ." Dịch Nhã Lan lấy sinh vật cộng sinh có hình dạng cá sấu khỏi vai. Cô tiếp tục, "Khi tôi lần đầu tiên thấy một sinh vật cộng sinh, niềm tin mà tôi đã giữ suốt thời gian qua đã sụp đổ. Những gì ban đầu tôi muốn làm và những gì ban đầu các cô muốn làm là như nhau. Thật không may, tôi đã biết về sự tồn tại của chúng... Khi tôi tỉnh lại, tôi không còn là chính tôi nữa. Tôi đã làm nhiều điều tôi ghét, nhưng còn cô, cô lại có thể kiên trì vượt qua. Qua Phi Bạch tìm đến cô vì sự phát triển và kiên trì của cô trong hai năm qua..."

"Hắn muốn tôi làm gì?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play