Bọn họ ra lệnh cho thổ dân đi tìm thức ăn.

Những thổ dân không hiểu ngôn ngữ của liên minh tinh cầu, vì vậy bọn họ đành phải ra hiệu bằng hành động rằng mình muốn ăn.

Thổ dân: “^&%#@&@*”

Hải tặc không hiểu được lời mà người bản địa đang nói, điều này cũng ngăn cản được bọn họ hiểu đây là một câu nói không có ý tốt, bọn họ rút vũ khí ra đe dọa thổ dân, lần nữa ra hiệu.

Thổ dân bây giờ mới hiểu và đành phải miễn cưỡng đi chuẩn bị thức ăn.

Đám hải tặc thấy thổ dân lấy từ trong hốc cây lấy ra rất nhiều lương thực đã được cắt nhỏ dự trữ, bỏ vào một cái chậu đá lớn, khoan củi đốt lửa....

Bọn họ nhìn không nổi nửa, trực tiếp giúp thổ dân châm lửa.

Một nồi súp tuy không được đẹp mắt nhưng hương vị không tệ ra lò, hải tặc bảo đám người thổ dân nếm thử trước.

Thổ dân bưng bát đá lên, múc một bát, lại lấy ra một bình rượu nhỏ, uống một ngụm canh, lại uống một hớp rượu, loại rượu này có màu đỏ, hương vị không được thơm cho lắm.

Hải tặc yêu cầu được ăn như vậy, thổ dân mặt đen lấy hàng tích trữ ra, hải tặc uống một ngụm liền nôn ra.

“Cái quỷ thì thế này, đây còn có thể gọi là rượu sao?”

Bọn họ ăn nồi súp kia để lấp đầy cái bụng đói, quang giáp của bọn họ không có chuẩn bị dịch dinh dưỡng.

Thổ dân nấu cơm vẫn đang uống rượu, hắn cùng với mấy thổ dân khác ngồi ở một góc, cứ nhìn chằm chằm vào đám hải tặc.

Hải tặc cũng đang nhìn thổ dân, bọn họ phát hiện có thể nhìn rõ mặt một người, càng nhìn càng thấy quen mắt...

Nếu rửa sạch lớp sơn trên người, lại cạo hết râu, vén tóc lên...

Hải tặc kinh hãi!

Đây chính là tên quang giáp sĩ mà bọn họ đã g.i.ế.c c.h.ế.t lúc nãy!

Là trùng hợp sao?

Đám hải tặc bối rối, nhìn những thổ dân khác.

Vừa nghĩ "Những người trước mắt này có phải là những quang giáp sĩ mà bọn họ vừa g.i.ế.c hay không?", càng nhìn đám thổ dân này càng thấy quen mắt!

Mặc kệ là trùng hợp hay không, bọn họ nhất định phải rời khỏi đây ngay lập tức! Đám hải tặc vội vàng đứng dậy, nhưng lúc đến gần quang giáp thì lại phát hiện tinh thần lực đều mất hết, làm cách nào cũng không thể khởi động quang giáp.

Đám thổ dân, cũng chính là những người chơi, cười hì hì vây quanh, bọn họ lau sạch bụi bẩn và bột màu trên mặt, lộ ra khuôn mặt thật của mình.

Hải tặc: “Các người, các người....”

Sao có thể chứ! Những tên này rõ ràng là đã c.h.ế.t rồi mới phải!

Thân thể của đám hải tặc ngày càng yếu, chúng ngồi xụi lơ trên mặt đất.

Hùng Sơ Mặc đá một tên, thấy tên này giống như người cao su, thốt lên: “Nguyên liệu Liêu Bàng Tí mang về thật tốt, chúng ta chỉ bỏ vào một ít đã có thể đầu độc được nhiều người như vậy sao?”

Dịch Kỳ Cẩu nói: "Không biết là loại độc gì, thật tàn độc. Lúc nãy tôi chỉ uống một bát sau đó vẫn luôn uống thuốc. Tôi uống hơn 20 bình thuốc mà vẫn không hết. Mẹ nó quá đáng nhất là (bíp...) (thuộc tính tinh thần lực) đã biến mất."

Hạ Thôi Tử hỏi: “Anh lại c.h.ế.t nữa đúng không?”

Dịch Kỳ Cẩu gật đầu, “ Ai hỗ trợ g.i.ế.c tôi chút đi, không cần....”.

Lời còn chưa dứt, một đám người chơi liền dơ tay nói: “ Để tôi, để tôi!”

Mắt của bọn hải tặc dần mờ đi.

Trong cảnh tượng bị nước và ánh sáng làm mờ đi, quang giáp sĩ của Bái Tinh bị một người trong đó g.i.ế.c hại một cách tàn nhẫn, mà trong đầm nước phía xa, một người giống hệt với người vừa c.h.ế.t chầm chậm bước ra.

Đám người này là ma quỷ!

Đám người này là quân đoàn xác sống!

Đám người này còn đáng sợ hơn Trùng tộc...

Hải tặc dần mất đi ý thức.

Hùng Sơ Mặc nói: “Mang chúng lên tinh hạm đi.”

Người chơi mặc quang giáp vào, đưa đám hải tặc cùng với quang giáp của chúng vào trong tinh hạm.

Lục Thần ở trong tinh hạm, gần đây hắn cảm thấy việc săn bắt trên tinh cầu quá hạn chế, vì vậy đã dẫn đội săn b.ắ.n thứ hai vào đội quân tiêu diệt hải tặc tinh tế.

Hắn thốt lên: “Sao lại phải diễn trò như vậy? Cứ trực tiếp xử lý có phải nhanh hơn không?”

Hùng Sơ Mặc đáp: "Anh không hiểu gì hết! Chủ yếu là thú vị! Anh thử hỏi đám người chơi vừa rồi cải trang thành thổ dân, có phải xử lý hải tặc như vậy vui hơn không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play