Ngỗng trắng lớn giương rộng đôi cánh, nó há mỏ to ra, kích động kêu lên cạc cạc cạc.

Sax ve vẩy đuôi, mọi người không biết mình có phải bị ảo giác hay không, bọn họ cảm thấy con ngỗng và con báo trước mặt đã béo hơn lúc bọn họ gặp chúng lần đầu tiên cả một vòng.

Lục Thần chia thịt gấu đen tươi mới vừa cắt ra lúc nãy cho bọn chúng, những người chơi khác cũng ngồi xuống trên thảo nguyên.

Những sinh vật khác được bọn họ nuôi trên thảo nguyên cũng chậm rãi đi tới, chúng đi vòng quanh người chơi, vô cùng thân thiết với bọn họ.

Chờ Tiểu Toả Niệt và Sax ăn uống no nê, Lục Thần nói: “Niệt Niệt, Tư Tư à, bọn mi đã ở trên tinh cầu này lâu lắm rồi, bọn mi nói xem trước đây từng có bao nhiêu người đi tới tinh cầu này.”

Sax dừng nhai miếng thịt trên miệng, sau đó nó nhìn Lục Thần bằng ánh mắt xa xăm.

Miếng thịt còn ở trong miệng Tiểu Toả Nặc liền rơi xuống đất, nó nói: “Hải Hoàng chắc là còn biết rõ chuyện này hơn cả chúng tôi, tại sao anh không đi hỏi nó, cạc?”

Lục Thần cười nói: “Không phải Vân nhãi con đã đưa Tiểu Phi Phi đi tìm đồ ăn rồi à? Bây giờ dù chúng ta có muốn hỏi cũng không hỏi được. Bọn ta tìm thấy thứ này.” Hắn bảo Nam Cung Quy lấy chiếc đĩa tròn ra. “Đây là dụng cụ định vị mà bọn ta lấy ra từ con gấu mà chúng ta mới ăn vừa nãy, nên ta muốn hỏi xem bọn mi đã biết được những gì?”

Hắn ngừng lại một lát: “Tiểu Toả Niệt, trước kia mi từng đề cập tới chuyện về căn cứ T7, mọi người đã quen thuộc như vậy rồi, mi cũng biết chúng ta không phải người xấu, chúng ta chỉ là một đám người thích thăm dò bí mật mà thôi, mi cứ nói hết mọi chuyện cho chúng ta nghe đi.”

Tất cả sinh vật ở xung quanh đột nhiên kinh hãi tản ra, giống như bọn chúng đều cảm nhận được một sinh vật đáng sợ nào đó.

Bọn Lục Thần ngạc nhiên sau đó quan sát xung quanh, kết quả bọn họ chỉ nhìn thấy một con bạch tuộc xấu xí đang nhảy tưng tưng tới chỗ bọn họ.

Người chơi: “Hải Hoàng trở về rồi, vậy nhãi con có phải cũng về rồi không?” Bọn họ liên lạc với các người chơi khác, kết quả Vân Ca đúng thật là đã trở về Bái Tinh. Hơn nữa cô còn thành công trở thành quán quân của trò chơi vượt chướng ngại vật ở khu thành chủ. Bây giờ Vân Ca đang trao đổi với Mạc Nhu về những chuyện ở Bái Tinh trong thời gian qua.

Tiểu Toả Niệt và Sax vẫn không hòa hợp với Hải Hoàng như trước, bọn chúng trầm mặc nhìn Hải Hoàng.

Hải Hoàng phe phẩy xúc tu, nó làm ra một động tác “khinh bỉ” giống như con người, sau đó nó kéo Lý Lộc Lộc đi qua một bên.

Chỉ một mình Vân Ca mới có thể giao tiếp được với Hải Hoàng, các người chơi đều không thể.

Trùng tộc và sinh vật cộng sinh có thể coi như tử địch của nhau, bây giờ Hải Hoàng đơn phương độc mã tìm được Lý Lộc Lộc khiến trong lòng mọi người có chút căng thẳng.

Bọn họ cùng nhìn lên phía trước.

Hải Hoàng và Lý Lộc Lộc cùng trốn sau một bụi cỏ cao bằng nửa người, cả hai đang lén lén lút lút ở sau lưng họ làm những việc gì đó mà bọn họ không biết.

Hải Hoàng đi theo Vân Ca, nó đã ăn được hai sinh vật cộng sinh ở tinh cầu của bọn hải tặc tinh tế, con thứ hai lại vô cùng to lớn, sau khi nó ăn đã giữ lại trong bụng, khi nào đói nó mới lấy ra tiêu hoá một ít.

Nó bây giờ đã là một Hải Hoàng trưởng thành, phải hiểu được thế nào là tiết kiệm thức ăn.

Sau khi Hải Hoàng trở về Bái Tinh, nó đã nghĩ tới chuyện trước kia, khi nó đói bụng Lý Lộc Lộc đã chia sẻ sinh vật cộng sinh của mình cho nó ăn.

Một Trùng tộc sẵn sàng chia sẻ thức ăn mà mình yêu thích nhất cho nó, vậy thì đó chính là anh em tốt của nó, không sai chút nào.

Hải Hoàng có thức ăn rồi cũng sẽ không quên người anh em tốt này của nó. Nó tới tìm Lý Lộc Lộc là để chia một ít sinh vật cộng sinh mà nó ăn xuống cho cô bé.

Lý Lộc Lộc nhìn thấy sinh vật cộng sinh mà Hải Hoàng nhả ra, cô bé kích động ôm lấy nó, hôn cái chụt vào đầu của nó: “Mi thật tốt với ta.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play