Trứng trùng mở ra một lỗ nhỏ, một bóng người thấp thoáng lộ ra ở bên trong, sau đó một giọng nam trong trẻo vang lên từ bên bên trong quả trứng, trong giọng nói còn hàm chứa sự oán trách.

“Tôi đến cái chăn màu hồng cũng không có.”

Lý Lộc Lộc: “Không phải cậu không thích đắp chăn à? Không phải cậu chê nóng à?”

Cơ Bảo: “Tôi không thích đắp chăn và việc các người không đắp chăn cho tôi là hai chuyện khác nhau! Tôi cũng không phải là bảo bối của căn cứ bọn họ, bọn họ đến cả căn cứ của mình cũng không cần nữa, còn nói ta là phế vật!”

Lý Lộc Lộc: “Các anh chị đều không biết cậu vẫn còn sống.”

Cơ Bảo: “Đây không phải lý do khiến bọn họ xem ta như phế vật! Ta tức giận rồi.”

Lý Lộc: “Nhưng mà bây giờ các anh chị đều không sợ Trùng tộc nữa, bọn họ vốn dĩ cần tới cậu là vì mọi người không muốn Trùng tộc tới đây, tôi cũng có thể làm được việc này...”

Cơ Bảo: “?”

Các xúc tu của trứng trùng hung dữ vươn ra, cầm lấy hai b.í.m tóc của Lý Lộc Lộc sau đó ra sức kéo.

Cơ Bảo: “Có phải cậu nói tôi không có tác dụng gì đúng không?”

Lý Lộc Lộc nói thầm: “Cậu hiện tại ở đây cũng chỉ chiếm chỗ mà thôi, đã vậy cậu còn ăn nhiều, ngày nào cũng bắt tôi lừa gạt các anh chị, cả ngày cậu chỉ nằm yên một chỗ không hề có bất cứ cống hiến nào cho tinh cầu, bây giờ chỉ có thể dùng cậu để khiêu chiến với các tinh cầu khác mà thôi.”

Lý Lộc Lộc tiếp nhận sâu sắc sự hun đúc của các người chơi, Bái Tinh không nuôi bất cứ phế vật nào! Tất cả mọi người đều phải cống hiến cho Bái Tinh.

Cơ Bảo: “...”

Nó bây giờ không chỉ không có mặt mũi của một vị vương, thậm chí đến cả thuộc hạ của nó cũng xem thường nó à?

Cơ Bảo quyết định phải nỗ lực.

Lỗ hổng trên trứng trùng mở rộng hơn, một bàn tay nhỏ bé trắng noãn vươn ra, ngay sau đó một đưa bé trai tuổi tác xấp xỉ Lý Lộc Lộc bước ra. Một nửa gương mặt của đứa bé trai không phân biệt được là nam hay nữ, trong khi một nửa bên mặt còn lại vẫn là hình dáng con trùng trắng tinh.

Nó cố gắng muốn biến thành hình dáng một con người hoàn chỉnh, nhưng một nửa cơ thể nó vẫn mang theo những nét đặc trưng của Trùng tộc.

Lý Lộc Lộc buồn bã nói: “Bộ dạng của cậu như vậy không thể ra ngoài được.”

Cơ Bảo: “Oa Oa.” Nó trốn về lại bên trong trứng trùng, xúc tu vò mạnh đầu của Lý Lộc Lộc: “Lấy nhiều thức ăn ngon mang về đây cho ta.”

Cơ Bảo bỗng nhiên nôn khan, sau đó nó nôn ra một bãi màu trắng, nhìn kỹ thì thấy toàn bộ đều là đốm sáng.

Những đốm sáng này tập hợp lại thành một quầng sáng, sau đó nó bay về phía tinh cầu nơi mà Khâu Minh Huy c.h.ế.t ở đấy, sau khi sinh vật cộng sinh của tinh cầu đó c.h.ế.t đi, nơi đấy đã trở thành một tinh cầu chết.

Quầng sáng đó nhảy nhót, bay lượn trong tinh tế, sau đó nó trượt trên dòng sông dài màu bạc, cuối cùng nó đi tới hành tinh c.h.ế.t kia, hòa vào trong đó.

Hành tinh c.h.ế.t kia dần dần khôi phục sự sống, cây cối c.h.ế.t khô nhanh chóng xanh lại, mầm xanh phá đất vươn lên.

Chồi xanh phủ lên những chiếc lá khô, những con kiến c.h.ế.t lột lớp vỏ ngoài, sau đó từng con kiến nhỏ màu đen lật người lại, tiếp tục bò...

Chỉ có nhân loại vốn dĩ sống ở trên tinh cầu đã vĩnh viễn chìm sâu vào giấc ngủ dài.

Đây là một tinh cầu nằm ở vị trí xa xôi ngoài rìa, nó đã c.h.ế.t đi sống lại, không ai biết tới quá trình thay đổi từ c.h.ế.t tới sống của nó.

……

Khiêm Tinh bị Vân Ca khiêu chiến, bọn họ bắt buộc phải phải tiếp nhận khiêu chiến của Bái Tinh.

Cô đang định liên lạc với chủ tinh cầu Khiêm Tinh để bàn bạc về thời gian và địa điểm khiêu chiến, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của cục quản lý liên minh tinh cầu.

Chủ Khiêm Tinh trực tiếp nhận thua, bọn họ đồng ý đưa cho Vân Ca tài nguyên tinh cầu cấp C+ của bọn họ là mỏ quặng vân bách, một trong những tài liệu quan trọng để chế tạo xe huyền phù.

Chủ tinh cầu của Khiêm Tinh đồng ý “nhổ mỏ quặng vân bách”, hình thức chuyển nhượng sẽ gây ra ảnh hưởng cho tinh cầu của hắn. Hắn chỉ xin Vân Ca đừng tới khiêu chiến tinh cầu bọn họ, cho dù cô có khiêu chiến hắn, hắn cũng nhất định không lên chiến trường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play