Một thiết kế sư đẳng cấp như Hoàng Khang Thái hiển nhiên vô cùng tình nguyện thử nghiệm những thứ mới lạ.
Vòng tới vòng lui, kết quả không ít tiền của hắn đã rơi vào trong túi của người chơi
Tiền của người chơi thì chuyển vào tài khoản của Vân Ca để trả nợ.
Vân Ca còn đặc biệt cài đặt tiếng chuông báo khi tài khoản có sự thay đổi, nghe thấy âm thanh này khiến tâm trạng của cô vô cùng vui vẻ.
Mạc Nhu tìm tới, thẳng thắn nói hết mọi chuyện với Vân Ca.
Vân Ca cân nhắc một hồi rồi nói: “Thì ra không chỉ các chủ tinh cầu xung đột lẫn nhau, còn có tổ chức nhân loại khác muốn đối phó với các chủ tinh cầu, thật thú vị.”
Mạc Nhu nghi ngờ hỏi: “Giữa các chủ tinh cầu cũng xung đột nhau sao?”
Vân Ca gật đầu, chỉ là những gì cô biết việc xung đột giữa các chủ tinh cầu cũng chỉ dừng lại ở mặt ngoài mà thôi, đây cũng không phải điều mà Mạc Nhu nên biết, vậy nên cô cũng không nói cho Mạc Nhu.
Vân Ca nói: “Nói rõ ràng mọi chuyện ra thì tốt rồi, cô cứ yên tâm ở lại Bái Tinh, dù sao tinh thần lực của cô cũng không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì với tôi, như vậy thì không có vấn đề gì cả.”
Mạc Nhu dè dặt nói: “Cô không còn chuyện gì khác muốn nói với tôi à?”
“...” Vân Ca suy ngẫm một hồi, chậm rãi nói: “Không được lười biếng, phải chăm chỉ làm việc, ở chỗ của tôi không nuôi người rảnh rỗi.”
Mạc Nhu ôm lấy Vân Ca, Vân Ca không thể không chấp nhận rửa mặt bằng bộ n.g.ự.c mềm mại của cô, điều này khiến Vân Ca cảm thấy khó thở.
Cảnh Trí đứng trên tóc của Vân Ca, chờ Mạc Nhu thả Vân Ca ra, hắn mới quay trở về trên bả vai của cô.
Mạc Nhu để ý tới Cảnh Trí, cô nói: “Nhân vật trí năng này của cô thật thú vị.”
Thẩm Tĩnh An tìm tới chỗ này, hắn dựa vào tường, cười tủm tỉm nói: “Xem ra hai người đã làm lành rồi à?” Lúc Vân Ca bị nhốt trong Tháp Tẩy Tội, Mạc Nhu đã đi tìm Thẩm Tĩnh An nói chuyện.
Thẩm Tĩnh An kéo chiếc ghế tới, hắn để lưng ghế ở phía đối diện hai người Vân Ca, sau đó ngồi xuống nói: “Vậy tôi cũng bàn giao lại vài chuyện.” Hắn nhìn Vân Ca: “Cô còn nhớ quả cầu nhỏ màu bạc lúc trước đã đưa cho tôi không? Chính là quả cầu nằm trong tay của Ghost Hand.”
Vân Ca gật đầu.
Thẩm Tĩnh An: “Tôi trước đây đã từng ở lại tinh cầu của Ghost Hand một thời gian dài chính là vì để tìm nó. Sau này tôi phát hiện nó luôn bị Bạch Ô Nha mang theo bên người, mà Bạch Ô Nha tới nơi này, tôi cho rằng quả cầu màu bạc đã rơi xuống đây, nó rất quan trọng, tôi nhất định phải tìm được nó.”
Vân Ca: “Nếu như thứ đấy ở chỗ của Bạch Ô Nha, bây giờ hắn đã chạy thoát khỏi Bái Tinh rồi.”
Thẩm Tĩnh An trợn tròn mắt nói: “Không thể nào, đầu của Bạch Ô Nha đã bị bán ở chợ đen với giá cao, không phải do cô bán à?”
Vân Ca: “Tôi cũng mong là tôi bán, lúc tôi và Bạch Ô Nha đánh nhau, hắn bỗng nhiên biến mất khỏi quang giáp, sau đó chưa từng xuất hiện lần nào nữa, trên tinh cầu không hề phát hiện ra dấu vết của hắn, hắn đã sử dụng một phương pháp kỳ lạ nào đó để chạy thoát rồi.”
Thẩm Tĩnh An lẩm bẩm nói: “Đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc Bạch Ô Nha bị kẻ nào g.i.ế.c chết?”
Mạc Nhu đột nhiên nói: “Có lẽ Bạch Ô Nha bị Bối Tĩnh Nhàn g.i.ế.c chết.”
Thẩm Tĩnh Am: “Đó là ai?”
Mạc Nhu: “Con gái của hắn, cô ta từng đem đầu của Bạch Ô Nha tới tìm tôi.”
Mạc Nhu không giải thích nhiều hơn.
Nếu như quả cầu màu bạc nằm ở trên người Bạch Ô Nha, vậy rất có khả năng hiện tại nó đang nằm trong tay Bối Tĩnh Nhàn.
Thẩm Tĩnh An: “Bây giờ cô ta đang ở đâu?”
Mạc Nhu: “Trước đây cô ta ở Thần Châu Tinh, hiện tại tôi cũng không biết.”
Thẩm Tĩnh An lấy tay đỡ trán, hắn thở dài nói: “Tại sao tôi không hỏi chuyện này từ sớm?” Hắn dang hai tay ra: “Quả cầu màu bạc có tác dụng gì tôi cũng không rõ, tôi chỉ biết cha tôi bảo tôi nhất định phải tìm ra thứ đó, ông ấy nói nó vô cùng quan trọng. Thôi được rồi, tôi đã bàn giao xong xuôi tất cả mọi chuyện, tôi phải đi báo cáo lại chuyện này với ba tôi đã.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT