Cốc Hưng Hoa và Sử Tư Nghiên đã từng lo lắng chuyện này, bọn họ cũng đã từng hỏi Vân Ca, đáp án mà đối phương đưa cho bọn họ rất đơn giản.

“Trước khi tinh cầu phát triển, mọi người phải che giấu thân phận của mình thật kỹ, sau khi tinh cầu phát triển rồi hẳn để lộ thân phận của mình ra, đi giành lấy quyền lợi của mình.”

Cô ấy đã thu nhận bọn họ như vậy, thậm chí nguyện ý trở thành sức mạnh nâng đỡ phía sau bọn họ.

Cốc Hưng Hoa đã từng nghĩ tới có nên đưa hết tất cả đồng bào của bọn họ ở bên kia tới đây không, cuối cùng hắn đã từ bỏ suy nghĩ đó, lại chờ thêm một thời gian nữa, hiện tại hắn không có bất kỳ con bài nào để thương lượng.

Hai người Khúc Mộng Nguyệt và Cốc Hưng Hoa nói chuyện xong, Khúc Mộng Nguyệt liền quay trở về bên cạnh Hoàng Khang Thái.

Chủ tinh cầu đã ra tù, cô đứng ở trước mặt Hoàng Khang Thái, dáng vẻ duyên dáng yêu kiều.

Khúc Mộng Nguyệt phát hiện Vân Ca chú ý tới mình, đang nhìn về phía bên này. Cô nhìn thấy chủ tinh cầu có đôi mắt đen như mực, kết hợp với hơi thở trên người cô, nhìn từ xa có vẻ khá đáng sợ.

Tim Khúc Mộng Nguyệt đập một nhịp, có thể chủ tinh cầu nhận ra cô bị dọa sợ, nên đã nở một nụ cười dịu dàng nhưng cũng có chút gượng gạo với cô.

Tâm trạng của cô cũng buông lỏng hơn.

Hoàng Khang Thái ôm eo Khúc Mộng Nguyệt, giới thiện với Vân Ca: “Đây là vợ của tôi, người con gái đẹp nhất trên thế giới này! Linh cảm mà năm đó tôi thiết kế công viên Vĩnh Hằng cũng là từ cô ấy, cô ấy vĩnh viễn là nữ thần của lòng tôi.”

Vân Ca gật đầu: “Các anh muốn mua 20 căn phòng à?”

Đây là một người giàu có đến mức nào, Vân Ca rất hài lòng. Trong mắt của Hoàng Khang Thái và Khúc Mộng Nguyệt, Vân Ca không hề có dáng vẻ tự cao tự đại của một chủ tinh cầu.

Hai người bọn họ đã từng đi tới rất nhiều tinh cầu nhỏ, có vài tinh cầu điều kiện còn kém hơn Bái Tinh, nhưng phần lớn chủ tinh cầu của các tinh cầu đó toàn mắt cao hơn đầu, vẻ ngụy trang cơ bản nhất cũng không thèm làm, khiến người khác vô cùng chán ghét.

Hoàng Khang Thái gật đầu: “Tôi còn có một việc quan trọng muốn nói, có liên quan tới ý tưởng kiến trúc đặc sắc của Bái Tinh, tôi đã có ý tưởng ban đầu, nếu cô Vân thấy tiện, không bằng chúng ta tìm một nơi ngồi xuống thảo luận tỉ mỉ hơn về việc này.”

Vân Ca: “Việc này không cần gấp, mọi người cứ sắp xếp trước đã, sau đó nghỉ ngơi cho khoẻ, việc này chúng ta sẽ từ từ bàn sau."

Hoàng Khang Thái và Khúc Mộng Nguyệt đều cảm nhận được thái độ thân thiện và sự quan tâm của Vân Ca với bọn họ, bọn họ cảm thán chủ tinh cầu của Bái Tinh quả thực là một người tốt mà hoàn toàn không biết được suy nghĩ thật sự của Vân Ca.

Kiềm Chi Lư nhìn ra được, hắn kề sát vào tai Vân Ca, nhỏ giọng nói: “Chúng ta có cung cấp dịch vụ trang trí nhà cửa Bái Tinh, kiến trúc đặc sắc Bái Tinh…”

Vân Ca tặng cho Kiềm Chi Lư một ánh mắt tán thưởng.

Trên đường đi tới khu nhà ở, Hoàng Khang Thái bị thu hút bởi những gánh hàng rong đa dạng trên vỉa hè, bọn họ bán rất nhiều thứ mà hắn chưa từng nhìn thấy, phong cách vô cùng mới lạ và độc đáo.

Mặc dù giá cả những thứ này đắt đỏ, nhưng hắn vẫn rất vui vẻ mua chúng.

Chỉ mua mua mua, Hoàng Khang Thái chợt nhận ra hắn đã tiêu hết 300, 400 triệu trong tài khoản. Hắn lập tức kiềm chế bản thân không mua tiếp nữa, tập trung đi thẳng về phía khu nhà ở.

Người chơi: Ái chà!

Đội quốc gia phát hiện người chơi vô cùng thuần thục việc luồn lách những sở hở trong quy tắc trò chơi. Không cho bọn họ dọa nạt hay ép mua ép bán những người mới tới tinh cầu, vậy thì bọn họ tự mình buôn bán, dùng hết khả năng của mình để tạo ra những thứ thu hút ánh nhìn của đối phương, giá của những sản phẩm đó cũng cực kỳ cao.

Vợ chồng Hoàng Khang Thái đã có chỗ ở tại Bái Tinh, người chơi nhiệt tình giới thiệu dịch vụ trang trí nhà cửa cho bọn họ, sử dụng “phong cách phương Đông” chưa từng xuất hiện tại Tinh Cầu Của Chúng Ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play