Vốn dĩ chỉ là bị trừ 2 điểm danh vọng, nhưng hắn lại tìm người khoe khoang, bị phát hiện phạm quy.
Khi đội người chơi cảnh vệ nghe tin có người chơi gây sự, vẫn là Hùng Sơ Mặc, bọn họ hả hê thậm chí còn không thèm trang hoàng nhà cửa, vui vẻ khiêng Hùng Sơ Mặc nhốt vào Tháp Tẩy Tội.
Hừ, mỗi ngày đóng cửa Thấp Tẩy Tội cũng quá lãng phí, nhất định phải kiếm vài người tống tù, cho dù giá trị danh vọng chưa tới mức xuống thấp, nhưng nếu bị phát hiện cũng phải nhốt tù hai ngày...
Trên tinh cầu của bọn họ, không có tội ác nào được phép xảy ra! Thậm chí dù là tội phạm nhỏ!
Hải Hoàng thả lỏng cơ thể của mình trong bể trò chơi, nó nằm trên mép bể, để cho cơ thể của mình lớn lên từng chút một cho đến khi nó phá vỡ toàn bộ tầng trên cùng.
Vân Ca nhìn thấy những mảnh vỡ của tòa nhà rơi xuống đất, cô tìm kiếm thủ phạm, Hải Hoàng đã thu nhỏ lại, trông rất vô tội.
Đội cảnh vệ nhanh chóng xông vào trong nhà, hỏi thăm tình hình xong liền bắt giữ Vân Ca cùng Hải Hoàng, "Vương tử phạm pháp đồng tội với thứ dân! Nhốt lại!"
Mạc Nhu đến tìm Vân Ca để thẳng thắn, cũng đều chấn kinh.
Đợi một chút, chuyện gì đang xảy ra, tại sao Vân Ca lại bị mấy người ở tinh cầu của cô bắt chứ?!
Cô đi theo phía sau mấy người đội cảnh vệ, thấy họ vừa cõng vân Ca vừa giáo dục lại Vân Ca.
"Nhãi con, cô làm chủ tinh cầu kiểu gì vậy? Đã không làm gương, lại còn cầm đầu gây hại an toàn công cộng! Chuyện này không thể chấp nhận được! Phải nhốt hai ngày để rút kinh nghiệm!"
Vì vậy, Vân Ca và Hải Hoàng bị ném vào Tháp Tẩy Tội, thuận đường còn mang theo Cảnh Trí.
Hai người một lớn một nhỏ, cộng thêm một con bạch tuộc với vẻ mặt ngây dại.
Vân Ca trợn tròn mắt: "Tôi bị giam? Ngay trên chính tinh cầu của tôi?"
Vân Ca bảo người chơi thả cô ra.
Người chơi: “Không được.”
Vân Ca vung nắm đ.ấ.m lên, đứng trước màn hình camera giám sát đe dọa: “Không sợ tôi phá huỷ cái tháp này luôn à?”
Người chơi: “Cô phá rồi bọn tôi vẫn có thể xây lại được, dù sao lão Hùng cũng có tiền.” Cuộc nói chuyện của bọn họ truyền tới buồng giam của Hùng Sơ Mặc.
Hùng Sơ Mặc hét đến đau xé ruột gan: “Tôi không có tiền.”
Vân Ca thử đ.ấ.m vài đ.ấ.m vào buồng giam, nơi này quả thật vô cùng kiên cố.
Cô phải đ.ấ.m mười mấy đ.ấ.m mới có thể phá huỷ được lá chắn phòng hộ bên trong buồng giam.
Người chơi hắng giọng gào lên: “Nhãi con, cô làm như vậy sẽ phải bồi thường đấy! Bồi thường gấp mười lần so với giá gốc!”
Vân Ca lập tức dừng tay lại, cô thở phì phì ngồi lên trên giường, hai tay ôm đầu, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát.
Người chơi Tây Tử ôm tim: “Ai da, nhãi con nhà chúng ta tức giận cũng đáng yêu thật đấy!”
Hùng Sơ Mặc: “Hu hu hu, người ta cũng đáng yêu mà!”
Các người chơi mặt không cảm xúc: “Cút!”
Bọn họ tắt âm thanh ở buồng giam của Hùng Sơ Mặc, sau đó trò chuyện với Vân Ca, vì bọn họ sợ Vân Ca ở trong nhà giam sẽ cảm thấy buồn chán.
Các người chơi tự nhủ: Ngục giam của bọn họ không ổn, không thể nhốt được những người mạnh giống như nhãi con, bọn họ phải nghĩ cách gì đó để tăng cường sự kiên cố cho nhà tù, những chỗ khác tốt nhất cũng nên thử làm vậy xem sao.
Người chơi nói: “Nhãi con, cô đừng cứ nằm dài ra như vậy mãi, cô hãy vùng lên đấu tranh, có chí khí lên, hay là cô vượt ngục đi, sau khi vượt ngục xong bị bọn tôi bắt được cô sẽ được nhốt thêm một tháng nữa!”
Vân Ca: “?”
Vân Ca: Mấy người này có vấn đề gì thế?
Cô dứt khoát nằm lên trên giường, ôm Hải Hoàng và Cảnh Trí đặt vào trước n.g.ự.c mình giống như ôm búp bê, sau đó nhắm mắt lại dưỡng thần.
Người chơi: “Ai da, bộ dáng của nhãi con khi đi ngủ cũng thật đáng yêu.”
Bọn họ thể hiện sự quan tâm của các bậc cha mẹ: “Nhãi con, đắp chăn lên đi! Chăn được đặt ở trong tủ!”
Vân Ca ôm lấy Hải Hoàng và Cảnh Trí, lười để ý tới mấy người chơi diễn sâu kia.
Cảnh Trí giãy dụa hai cái, hắn cảm thấy vị trí này có vẻ không ổn cho lắm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT